Thứ Năm, 16 tháng 10, 2008

TÂM NGUYỆN THƯ

TÂM NGUYỆN THƯ
BAN HƯỚNG DẪN TRUNG ƯƠNG GĐPTVN tại HOA KỲ


Kính bạch Chư Tôn Đức Hội Đồng Giáo Phẩm GHPGVNTN Văn Phòng II Viện Hóa Đạo,
Kính bạch Thầy Tổng Vụ Trưởng Tổng Vụ Thanh Niên kiêm Quyền Trưởng Ban Hướng Dẫn GĐPTVN tại Hoa Kỳ,

Sáng sớm hôm nay, dưới sự chứng minh của Chư Tôn Đức, Anh Chị Em (ACE) chúng con nơi đây đã phát nguyện nhận lãnh các trách nhiệm trong Ban Hướng Dẫn Trung Ương GĐPT giúp Thầy TVT trong việc điều hành tổ chức GĐPTVN tại Hoa Kỳ. Nhận lãnh những trách nhiệm trên, đa số ACE chúng con đã vượt quá những trách nhiệm được tổ chức quy định trong cấp bậc mà chúng con đang thọ lãnh, cũng như vượt quá những khả năng, kinh nghiệm mà chúng con hiện có.

Tuy nhiên chúng con vẫn nhận lãnh trách nhiệm, vì chúng con thiết nghĩ, bậc trượng phu sống ở đời, thấy việc đáng phải làm thì làm, không thể ngại khó, không thể ngại cô độc. Ngày xưa nếu Trần Quốc Toản sợ mình sức yếu, sợ mình tuổi nhỏ không lo được việc nước thì tổ quốc Việt Nam đã không có được vị anh hùng tuổi trẻ danh lưu muôn đời làm tấm gương sáng cho biết bao thế hệ noi theo. Ngày xưa nếu quân đội nhà Trần cùng toàn dân nước Việt sợ mình sức yếu, thế cô không thể ngăn nổi vó ngựa xâm lăng của quân Nguyên Mông hùng mạnh thì tổ quốc Việt Nam đã không có được 3 lần chiến thắng vẻ vang bảo vệ nền tự chủ, ghi danh sử sách thiên cổ của nhân loại; và tinh thần độc lập, ý chí kiên cường bất khuất của dân Việt chắc hẳn đã khó lưu lại đến ngày nay. Một tinh thần, một ý chí mà thiếu nó, chắc chắn không một quốc gia nào, không một dân tộc nào có thể tồn tại. Vì nghĩ như thế, nên chúng con đã can đảm nhận lãnh trách nhiệm. Chắc hẳn sẽ có người đặt câu hỏi trách móc thiểu số ACE chúng con sao nỡ phá đi tính đoàn kết bất khả phân của tổ chức GĐPT, đành lòng rời bỏ đa số, một đa số từ quốc nội đến hải ngoại ngày càng bước những bước đi xa rời Giáo Hội, xa rời con đường mà Giáo Hội cũng như tổ tiên nước Việt bao đời đã và đang tiếp tục đi.

Kính bạch Chư Tôn Đức,

Chúng con làm vậy là vì học hỏi nơi Chư Tôn Đức, chúng con nhận thức rằng: người Huynh trưởng GĐPT thực hành hạnh Bồ Tát, xả kỷ vị tha, phá bỏ ngã chấp, hy sinh cá nhân không phải chỉ để phụng sự và bảo vệ riêng cá thể tổ chức của mình mà thôi. Chúng con nhận thức rằng, hành hạnh xả kỷ vị tha còn phải rộng lớn và nhất như. Ví như sự sống của quần sinh địa cầu bị đe dọa, khi phải chọn lựa giữa sự sống của nhân loại và sự tồn tại của quốc gia dân tộc, chúng ta phải biết hy sinh, đặt sự sống của cả nhân loại lên trên và trước hết. Khi phải chọn lựa giữa sự tồn vong của quốc gia, dân tộc, Đạo Pháp với sự tồn tại của cá thể Giáo Hội, Chư Tôn Đức GHPGVNTN đã đặt sự tồn tại của Giáo Hội trong lòng sự tồn tại của quốc gia, dân tộc và Đạo Pháp, không quản hiểm nguy, tranh đấu cho tương lai của đất nước. Thế thì làm sao người Huynh Trưởng GĐPT chúng con, hành hạnh xả kỷ vị tha với tinh thần BI-TRÍ-DŨNG, lại có thể đặt sự toàn vẹn của cá thể tổ chức GĐPT lên trên nỗi khổ đau của đại đa số dân tộc Việt, lên trên hiểm họa mất nước, và lên trên sự nguy khốn của Giáo Hội nơi quê nhà. Giả như Giáo Hội không còn nữa, Đạo Phật Việt Nam băng hoại, dân tộc Việt Nam nô lệ, đất nước Việt Nam mất đi, thì thử hỏi tổ chức GĐPTVN có còn toàn vẹn, có tồn tại được chăng, và cho dù có tồn tại liệu có còn mang ý nghĩa gì không?

Kính bạch Chư Tôn Đức,

Hướng về tổ quốc Việt Nam thương yêu, bên trong lớp vỏ kinh tế đang phát triển, nhìn thẳng vào thực tế, chúng con cảm nhận được nỗi khổ đau của đất mẹ đang bị tàn phá đến tận xương tủy, và nhận thức rõ nguyên nhân gây ra những khổ đau ấy là từ sự cai trị của Đảng Cộng Sản Việt Nam (ĐCSVN) bất tài, song lại vô cùng mưu mô và độc ác trong việc kềm kẹp và đàn áp dân chúng. Sau bao nhiêu năm nắm quyền cai trị, ĐCSVN đã đưa đất nước đi vào tuyệt lộ, mang những nỗi khổ đau và uất nhục có thể nói chưa từng xảy ra trong hơn một ngàn năm lịch sử độc lập của dân tộc.

Trên phương diện kinh tế, vì sự mưu sinh của gia đình, người dân Việt đã có bao giờ nếm trải nỗi khổ đau của những người cha, người mẹ Việt Nam đã phải đang tâm đem con mình đi bán cho người. Dân Việt đã có bao giờ phải nếm trải nỗi nhục của những thiếu nữ Việt Nam, vì miếng cơm manh áo của gia đình, tự đem bán thân mình cho ngoại bang như những món hàng ngoài chợ. Đã có bao giờ thanh niên Việt Nam vượt biên qua Trung Quốc bán các bộ phận trong thân thể lấy những đồng tiền rẻ mạt, để rồi lãnh lấy những hệ quả khổ đau thương tâm cho mình và người thân.

Trên phương diện văn hóa, trong lịch sử dân tộc, đã có những thời kỳ Đạo Phật suy đồi. Nhưng trong những thời kỳ suy đồi đó, chưa có chính quyền nào tàn ác thâm hiểm tới mức, bên ngoài thì cử nhân viên chính quyền, như Đảng Viên Đảng Cộng Sản, giả làm tu sĩ, biến Thiền môn thành nơi làm giàu, mua bán chức tước, cụng ly nhậu nhẹt giữa Chùa, phá đi Pháp tướng tinh khiết của Tăng bảo; bên trong thì đàn áp, tù đày, và giết hại các bậc chánh Tăng trung trinh với Đạo Pháp và dân tộc. Lại còn tạc hình tượng của kẻ thiếu đức, thiếu trí, nếu không nói là kẻ tội đồ của dân tộc, đem thờ ngang hàng với chư Phật trong chùa.

Trên phương diện bảo vệ tổ quốc, trong lịch sử đã có những kẻ bán nước như Trần Ích Tắc, Lê Chiêu Thống cõng rắn cắn gà nhà. Nhưng hai tay dâng đất, dâng biển cho ngoại bang như ĐCSVN đã làm trong thế kỷ văn minh 20, 21 của nhân loại, thì thật là một chuyện tưởng như không thể xảy ra đã xảy ra. Nhục nhã hơn nữa là chính quyền Cộng Sản Việt Nam không những dâng cho giặc giang sơn gấm vóc của tổ tiên bao đời hy sinh gìn giữ, mà còn quay lưng đàn áp, bắt bớ tù đày những người dân yêu nước đã dám đứng lên cất tiếng nói đòi bảo vệ tổ quốc. Và ĐCSVN còn gây ra biết bao hệ quả đau thương khác cho dân tộc, mà nói như Nguyễn Trãi “trúc Lam Sơn không ghi hết tội”.

Nói ra như thế, chúng con không hề có ý kêu gọi thù hận. Bởi vì người Phật tử thực hành hạnh Từ Bi của Chư Phật không hề có kẻ thù để thù hận. Tuy nhiên, Từ Bi thiếu Trí Tuệ và Dũng Lực, để rồi nhắm mắt trước cái ác, bắt tay với kẻ ác tiếp tục trực tiếp hoặc gián tiếp làm cho quần sanh đau khổ thì không phải là hạnh Từ Bi của Chư Phật truyền dạy. Do đó ACE chúng con học đòi theo Chư Tôn Đức thực hành hạnh Bồ Tát “thấy chúng sanh đau khổ, liền gạt lệ xông vào nơi chính trường hà khắc để cứu độ quần sanh”, và chúng con nguyện tiếp nối bước chân của Chư Tôn Đức trên con đường mà Quý Ngài đã và đang tiên phong dấn bước dưới sự lãnh đạo sáng suốt của Đức Cố Đệ Tứ Tăng Thống Hòa Thượng Thích Huyền Quang và Ngài Đương kiêm Xử lý Thường vụ Viện Tăng Thống Hòa Thượng Thích Quảng Độ. Chúng con nguyện chen vai sát cánh cùng Quý Ngài cất tiếng nói tranh đấu hòa bình để bảo vệ Giáo Hội mẹ nơi quê nhà, bảo vệ tự do nhân quyền cho dân tộc, và bảo vệ toàn vẹn lãnh thổ của tổ quốc.

Kính bạch Chư Tôn Đức,

Với những nhận thức trên, ACE chúng con, ngày hôm nay can đảm nhận lãnh trách nhiệm trong BHDTƯ cùng Thầy TVT điều hành GĐPTVN tại Hoa Kỳ với những tâm nguyện sau:

- Thứ nhất: dốc toàn tâm lực để nhanh chóng chấn chỉnh, củng cố và phát triển mọi mặt GĐPTVN tại Hoa Kỳ theo đúng châm ngôn Bi – Trí – Dũng, đúng tinh thần nội quy quy chế GĐPTVN; trở về nguyên trạng là một bộ phận trung kiên của GHPGVNTN, dưới sự điều hành của GHPGVNTNHN tại HK, VPII-VHĐ như được quy định trong Hiến chương của Giáo Hội.

- Thứ hai và trên hết: hướng dẫn GĐPTVN tại Hoa Kỳ nhất tề khâm tuân và hậu thuẫn tinh thần của Giáo chỉ số 9 do Đức cố Đệ tứ Tăng thống ban hành ngày 8.9.2007 và Thông bạch Hướng dẫn thi hành Giáo chỉ số 9 của Đại lão Hoà thượng Thích Quảng Độ, Viện trưởng Viện Hoá Đạo ban hành ngày 25.9.2007, tin tưởng và phụng hành mọi ý chỉ của Hội Đồng Lưỡng Viện, của VP II VHĐ để góp phần hữu hiệu cho Giáo Hội hoằng trì chánh pháp, làm tròn nghĩa vụ người con trung hiếu của Giáo Hội chính truyền.

Ngưỡng nguyện mười phương chư Phật từ bi gia hộ cho ACE chúng con phước trí vẹn toàn, bồ đề tâm kiên cố để hoàn thành những tâm nguyện này.

Nam Mô Thường Tinh Tấn Bồ Tát tác đại chứng minh.