Thứ Ba, 25 tháng 11, 2008

THÔNG BÁO Thọ Bát Quan Trai

VĂN PHÒNG II VIỆN HÓA ĐẠO
GIÁO HỘI PHẬT VIỆT NAM THỐNG NHẤT HẢI NGOẠI TẠI HOA KỲ
THE VIETNAMESE AMERICAN UNIFIED BUDDHIST CONGRESS IN THE UNITED STATES OF AMERICA
CHÙA ĐIỀU NGỰ

14472 Chestnut St.; Westminster, CA 92683; Tel: (714) 890-9513;
Email:chuadieungu@gmail.com



THÔNG BÁO

Nhằm tạo thắng duyên cho người Cư sĩ Phật tử tập sống đời sống thanh tịnh hầu đạt đến giải thoát giác ngộ, Chùa Điều Ngự sẽ tổ chức Khóa Thọ Bát Quan Trai vào ngày Thứ bảy tuần lễ cuối của mỗi tháng; Thời gian từ 8 giờ30 sáng đến 6:30 giờ chiều.
Khóa Thọ Bát Quan Trai sẽ được hướng dẫn bởi chư Tôn đức Giáo phẩm thuộc Văn Phòng II Viện Hóa Đạo / Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất Hải Ngoại Tại Hoa Kỳ.
Đặc biệt Khóa Thọ Bát Quan Trai tháng này sẽ là ngày thứ bảy 29/11/2008. Thượng Toạ Thích Viên Quang, Tổng Vụ Trưởng Tổng Vụ Giáo Dục của Giáo Hội sẽ từ tiểu bang Arkansas đến thuyết giảng.
Thành tâm kính mời quý Thiện tín Phật tử ghi danh tham dự Khóa Thọ Bát Quan Trai để tích lũy công đức, trưởng dưỡng đạo tâm. Mọi chi tiết xin hoan hỷ liên lạc số điện thoại: (174) 890-9513.
Nam Mô Công Đức Lâm Bồ Tát Ma Ha Tát
Westminster, ngày 24 tháng 11 năm 2008
Viện chủ Chùa Điều Ngự


TT. Thích Viên Lý

Lược Ghi ĐẠI HỘI THƯỜNG NIÊN GHPGVNTN HẢI NGOẠI tại HOA KỲ

Nối tiếp sinh hoạt Phật sự thường niên, năm nay Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống nhất Hải Ngoại tại Hoa Kỳ đã tổ chức Đại Hội Thường niên 2008 trong 3 ngày 10-11 và 12 /10 tại Chùa An Lạc thành phố San Jose Tiểu Bang California,Hoa Kỳ dưới sự Chứng minh và Chủ Tọa của Đức Phó Tăng Thống Đại Lão Hoà Thượng Thích Hộ Giác Chủ Tịch Hội Đồng Điều Hành , Hoà Thượng Thích Chánh Lạc Phó Chủ Tịch Hội Đồng Điều Hành Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất Hải Ngoại tại Hoa Kỳ và Chư tôn Hoà Thượng, Thượng Toạ Giáo phẩm Văn Phòng II Viện Hoá Đạo và Hội Đồng Điều Hành /GHPGVNTN Hải Ngoại tại Hoa Kỳ. Đại Hội đã thể hiện sâu xa tinh thần và quyết tâm cũng cố Giáo Hội để khai triển và thực hiện toàn vẹn Giáo Chỉ số 9 của Đức Cố Đệ Tứ Tăng Thống Thích Huyền Quang và thông bạch hướng dẫn thi hành Giáo chỉ số 9 của Đại Lão Hoà Thượng Thích Quảng Độ nhằm chận đứng hiện trạng nội ma ngoại chướng đang phân hóa Cộng Đồng Dân Tộc và Cộng Đồng Phật Giáo .
Lễ Khai mạc trọng thể đã diển ra vào lúc 7 giờ tối ngày 10/10 tại Lễ Đài Lộ thiên trang nghiêm đẹp mắt trong Khuôn viên Chùa An Lạc với sự tham dự đông đảo của các tổ chức Phật Tử và đồng bào đồng hương Phật Tử.
Theo Chương trình nghị sự, Đại Hội sẽ qua 8 phiên khoáng đại. Phiên khoáng đại I đã diễn ra tại Phòng Khánh Tiết của Chùa với khoảng 40 Chư Tôn Đức Tăng Ni đại diện trong Hội Đồng Giáo Phẩm Văn Phòng II Viện Hoá Đạo và Hội Đồng Điều Hành Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất Hải Ngoại tại Hoa Kỳ gồm 13 Tổng vụ, 14 Miền trên toàn Quốc Hoa Kỳ và nhiều Thiện Tri Thức, Cư Sĩ, các Đoàn Cựu Huynh Trưỏng và Gia đình Phật Tử về tham dự. Phiên khoáng đại I đã báo cáo tình hình Phật Sự chung của Giáo Hội trong và ngoài Nước. Có những Phiên khoáng đại quan trọng thu hút nhiều đaị biểu và Phật tử tham dự như phiên khoáng đại III thảo luận về đề tài Giáo chỉ số 9 và những dư luận thuận nghịch, Hay khoáng đại V bàn về Người Cư Sĩ trước nhu cầu thời đại, Khoáng đại VI nói về Tôn chỉ và lập trường nhất quán của Giáo Hội trước và sau năm 1975.
Tất cả các Phiên Khoáng đại đều được mở rộng cho các Cọ Quan Truyền Thông, Báo Chí và đồng bào Phật Tử tham dự, đặt câu hỏi để Chư Tôn Giáo Phẩm Hội đồng Điều hành tùy theo phần nhiệm mà giải đáp thỏa đáng để thảo luận chung.
Có những sự kiến khá quan trọng đã được Đại Hội vui mừng cảm động vỗ tay tán thán đó là các sự kiện sau đây :
1/-Trong khi khoáng đại V đang sôi nỗi thảo luận về Vai trò người Cư Sĩ Phật Tử trước nhu cầu thời đại thì Quí Anh Trưởng Đòan cựu Huynh Trưỡng Miền Liễu Quán, Trưởng Chi Đoàn Cựu Huynh Trưởng Sacramento đã nghiêm chỉnh đứng dậy xác định từ nay đã thấy rõ chánh tà và biểu tỏ lập trường trung kiên với GHPGVNTN,nguyện đứng sau lưng Đại Lão Hoà Thượng Thích Quảng Độ trên con đường giải cứu Đạo Pháp và Dân Tộc,liền sau đó các Anh Chị Cựu Huynh Trưởng Miền Huyền Quang và Chi Đoàn Sacramento có mặt trong Đại Hội đều đứng dậy biểu tỏ lập trường ủng hộ Giáo Hội PGVNTH/ VP II/VHĐ.
2/-Khi Ngài Phó Tăng Thống tuyên bố vì nhu cầu địa phương Bắc Cali , kể từ nay miền Liểu Quán đổi danh xưng thành Miền Huyền Quang. Và Đức Phó Tăng Thống trìu mến chúc Thượng Tọa Chánh Đại Diện, Các cấp cựu và đương kim Huynh Trưởng cùng Đoàn viên Gia đình Phật Tử, Hội Cư Sĩ và đồng bào Phật Tử Miền Huyền Quang chân cứng đá mềm.
3/-Khi Đại Hội ấn định Đại Lễ Phật Đản 2553 tại Chùa Điều Ngự Thành phố Westminster, nam California, ngày Truyền thông Văn Hoá cùng địa điểm và Đại Hội Khoáng Đại GHPGVNTNHN-HK tại Chùa Diệu Pháp nam California.

4/-Khi Hoà Thượng Thích Huyền Việt Tổng Vụ Trưởng Tổng Vụ Thanh Niên công bố danh sách và trình diện Tân Ban Hướng dẫn Trung Ương Gia Đình Phật Tử Việt Nam gồm các Anh Chị Cũ có mới có trẻ trung, nhiệt tình và đầy năng lực và triển vọng.

Sau ba ngày Đại Hội, qua 8 phiên khoáng đại đánh giá tình hình Giáo Hội trong và ngoài nước một năm qua, vạch kế hoạch hoạt động cho năm tới, khai triển vai trò người Cư Sĩ trước nhu cầu cấp thiết của Giáo Hội và luận định âm mưu đưa Nghị Quyết 36 của Nhà Cầm Quyền Hà Nội nhằm phân liệt Cộng Đồng Phật Giáo Hải Ngoại nói riêng và Cộng Đồng Người Việt Tỵ nan nói chung.
Sau cùng Đại Hội Thường Niên Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất Hải Ngoại tại Hoa Kỳ năm 2008 đã đồng thanh quyết nghị Bản Nghị Quyết của Đại Hội :

1. Triệt để thực hiện và phát huy Giáo chỉ số 9 của Đức cố Đệ tứ Tăng thống Thích Huyền Quang ban hành ngày 8.9.2007, Thông bạch Hướng dẫn thi hành Giáo chỉ số 9 của Đại lão Hoà thượng Thích Quảng Độ phổ biến ngày 25.9.2007 nhằm mở rộng sinh hoạt tổ chức Giáo hội tại Hoa Kỳ, củng cố niềm tin cho Tăng Ni, Phật tử đang vọng hướng về Giáo hội nơi quê nhà, điều hướng các cơ sở Giáo hội, các tổ chức Phật giáo Việt Nam trong công tác Phật sự, hoằng dương chánh pháp và văn hóa. Đồng thời ý thức sự tiếm danh GHPGVNTN hiện nay của một số Tăng Ni, Cư sĩ ở hải ngoại không phục vụ Giáo hội Mẹ là GHPGVNTN đã trưởng dưỡng ra các vị này, mà mục tiêu tiếm danh chỉ để phục vụ danh lợi riêng tư hay thế quyền phi dân tộc ;

2. Tổ chức các khóa an cư kiết hạ liên châu, các khoá tu học đặc biệt cho giới Cư sĩ, tạo thuận duyên cho mọi giới quần chúng Phật tử cũng như giới trẻ, trưởng dưỡng tín tâm, phát huy đạo học, thể nghiệm giáo pháp để viên mãn hạnh nguyện hoằng hóa độ sinh, và các khoá huấn luyện chuyên ngành nhằm đáp ứng các hoạt động của Giáo hội trên lĩnh vực truyền thông, văn hoá, xã hội. Đồng thời gây qũy hoạt động cho các cơ sở truyền thông, văn hoá, xã hội của Giáo hội ;

3. Mở rộng và thúc đẩy tích cực công tác vận động quốc tế nhằm hậu thuẫn công cuộc phục hồi quyền sinh hoạt pháp lý theo lập trường bốn điểm của Viện Hóa Đạo :

“Thứ nhất, CHXHCNVN phải phục hồi quyền sinh hoạt pháp lý của Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất ;

“Thứ hai, hoàn trả Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất tất cả các cơ sở chùa viện, văn hóa, giáo dục, từ thiện mà Nhà nước chiếm dụng sau năm 1975. Bước đầu, hoàn trả ngay cho Giáo hội hai cơ sở chính yếu là Việt Nam Quốc tự và Trung tâm Văn hóa Quảng Đức để Giáo hội có cơ ngơi đặt trụ sở cho Viện Tăng thống và Viện Hóa Đạo ;

“Thứ ba, đưa Giáo hội Phật giáo Việt Nam do Đảng và Nhà nước thiết lập năm 1981 ra khỏi Mặt trận Tổ quốc ; và

“Thứ tư, làm sáng tỏ cái chết của Cố Hòa thượng Thích Thiện Minh năm 1978”.

4. Phát triển nhanh chóng và vững chãi hệ thống Gia Đình Phật tử Việt Nam tại Hoa Kỳ qua các Miền, mà Ban Hướng dẫn Trung ương Hoa Kỳ vừa được trình diện tại Đại hội cùng với sự gia nhập của các Đoàn Cựu Huynh trưởng San Jose, Sacramento, Dallas ;

5. Phát triển các khuôn hội địa phương trên các tiểu bang Hoa Kỳ nhằm kiện toàn cơ sở hạ tầng của Giáo hội, thúc đẩy việc tu học Phật pháp và ngoại hộ cho Giáo hội trong công cuộc vận động nhân quyền, dân chủ và toàn vẹn lãnh thổ trước cuộc xâm lăng văn hoá nô dịch và soán chiếm hai quần đảo Hoàng sa và Trường sa ;

6. Để ghi nhớ công ơn cao dày của Đức cố Đệ Tứ Tăng Thống Thích Huyền Quang, Đại Hội thay đổi tên miền Liễu Quán thành Miền Huyền Quang. Đại Hội cũng ấn định đại lễ Phật Đản 2553 tại chùa Điều Ngự, thành phố Westminster, nam California, Ngày Truyền Thông Văn Hoá tại cùng địa điểm, và Đại Hội Khoáng Đại GHPGVNTNHN-HK tại chùa Diệu Pháp.

Trên lĩnh vực hoạt động đối ngoại và quốc tế :

7. Mở rộng công tác ngoại giao thân hữu với các phong trào Phật giáo, Nhân quyền và Dân chủ trên thế giới, đặc biệt tại các quốc gia Châu Á để kết liên phong trào Phật giáo quốc tế phục vụ hoà bình và an sinh Nhân loại.
8. Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất Hải ngoại tại Hoa Kỳ cùng với Giáo hội các châu mở rộng cuộc vận động quốc tế để thể hiện Tuyên cáo ngày 27.12.2007 của Hội đồng Lưỡng Viện về việc Trung quốc xâm chiếm hai quần đảo Hoàng Sa v à Trường Sa để :
a. bảo vệ vẹn toàn lãnh thổ mà mục tiêu trước mắt là bảo vệ chủ quyền trên hai quần đảo Hoàng sa và Trường Sa
b. gây ý thức cấp cứu trong Cộng đồng Người Việt hải ngoại về chủ quyền dân tộc và kết hợp mọi nỗ lực chung nhằm ngăn chặn nguy cơ mất Nước
9. Kêu gọi sự hậu thuẫn của thế giới thực hiện Chương trình 8 điểm trong “Lời Kêu gọi cho Dân chủ Việt Nam” do Hòa thượng Thích Quảng Ðộ nhân danh Hội đồng Lưỡng viện, Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất, công bố năm 2001, như một tiến trình dân chủ hóa Việt Nam bằng tình nghĩa dân tộc và phương thức bất bạo động, nhằm chấm dứt tình trạng phân tranh, nghèo đói, suy kiệt của đất Nước
Đại hội nhất tề ghi nhớ công ơn cao dày của Đức cố đệ tứ Tăng thống Thích Huyền Quang đã hi hiến trọn đời cho Đạo pháp trường tồn, GHPGVNTN vững chãi, Quê hương an lạc, tự do. Đại hội cũng nhất tề chắp tay cầu Phật gia hộ cho Đại lão Hòa thượng Thích Quảng Độ, Xử lý Thường vụ Viện Tăng Thống, chư Tôn giáo phẩm Hội đồng Lưỡng Viện và trong 20 Ban Đại diện pháp thể khinh an, Phật sự viên thành.
Một Nhạc Hội đã được Miền Huyền Quang và Hội Cư Sĩ Bắc Cali tổ chức kết hợp Với một thời lượng họp báo để Giới Truyền thông báo chí cùng đồng bào đồng hương Phật Tử nêu lên các câu hỏi từng quan tâm và đã được Chư Tôn Đức giải đáp thỏa đáng. Buổi Nhạc Hội đã chấm dứt vào lúc 7.30 tối ngày 12-10 kết thúc trọn vẹn niềm vui chung cuả Phật Tử các giới luôn luôn trước sau như một giữ lòng trung kiên với Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất-Văn Phòng II Viện Hoá Đạo-Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất Hải Ngoại tại Hoa Kỳ.

Lược ghi
Chơn Diêu/Tham dự viên Đại Hội

Thứ Năm, 20 tháng 11, 2008

ĐIỀU NGỰ TRƯỢNG PHU

Điều Ngự Trượng Phu là một trong mười danh hiệu của Đức Phật Thích Ca Mâu Ni:
Như Lai Ứng Cúng, Chánh Biến Tri, Minh Hạnh Túc, Thiện Thệ thế gian giải, Vô Thượng Sĩ, Điều Ngự Trượng Phu, Thiên Nhơn Sư, Phật, Thế Tôn.
Như Lai theo định nghĩa trong kinh sách, có một vị trí độc tôn với mười Như Lai lực:
- Như Lai như thật, biết xứ, phi xứ.
- Như Lai như thật, biết các quả báo tùy theo sở do, sở nhân của các hành nghiệp
quá khứ, vị lai và hiện tại.
- Như lai như thật biết con đường đưa đến các sanh thú.
- Như lai như thật biết mọi thế giới với mọi sai biệt của chúng.
- Như lai như thật biết sự hiểu biết sai biệt của các loài hữu tình.
- Như lai như thật biết các tâm tánh sai biệt của tất cả các chúng sanh.
- Như lai như thật biết các tạp nhiểm, thanh tịnh xuất khởi của các Thiền chứng
về Thiền, về giải thoát và về Định.
- Như lai chứng Túc Mệnh Thông.
- Như lai chứng Thiên Nhản Thông
- Như lai chứng Lậu Tận Thông.
Phật là danh từ chung của hằng hà sa số chư Phật trong quá khứ, hiện tại và vị lai.
Phật Thích Ca được xưng tán Thế Tôn vì Ngài thành Phật trong trần thế nầy và là vị Thầy của Trời, Người.
Ứng Cúng là vị A La Hán, Điều Ngự Trượng Phu là bậc cao cả trên cỏi đời nầy vì đã điều phục được Tâm, ngự trị được Tính.
Kinh Kim Cang nói Tâm con người mang Tứ Thánh và Lục Phàm (Thiên, Nhơn,
A Tu La, Ngọa Qủy, Súc Sanh và Địa Ngục).
- Một niệm Từ Bi dấy lên là Phật, Bồ Tát, Hiền nhân.
- Một niệm Xấu dấy lên là phàm giới, niệm sân hận là A Tu La, niệm ngu si là súc sanh, niệm ác độc là ác quỷ.
Như vậy, Tâm sinh, diệt từng phút từng giây, nhảy vọt như con ngựa, quay cuồn như con vượng (Tâm viên, Ý mã) gọi là vọng tưởng hay loạn tâm. Tâm ấy không thật vì duyên hợp với cảnh mà tạo nên. Như câu chuyện anh chàng thuở xưa, ôm đầu mà la lên bảo mình mất đầu, sau khi soi mình dưới đáy lu nước đã hết.
Lấy cái giả làm tâm mình là đi vào luân hồi sanh tử. Tìm cái tâm thanh tịnh, bất sanh bớt diệt, đó là chân tâm Phật tánh.
Khi Ngài Triệu Châu hỏi Ngài Nam Tuyền “Thế nào là Đạo” thì Ngài Nam Triều trả lời: “Bình thường Tâm thị Đạo”.
Tâm bình thường là Tâm không vọng động, không dính mắc bởi một hiện tượng, cảnh vật trong ngoài. Như bài kệ của Ngài Lục Tổ Huệ Năng:
“Bồ Đề vốn không cây
Gương sáng cũng không đài
Phật tánh thường thanh tịnh
Chổ nào để nhuốm bụi”.
Tâm Bồ đề không phải là cây Bồ Đề ở Ấn Độ, gương sáng thì để đâu cũng sáng, không cần phải có đài.
Đạo Phật là con đường dấng thân, phụng sự nhân loại, đưa con người đến nơi giải thoát toàn diện mà phương tiện giải thoát là Điều Ngự được tâm thức để trở về với nguồn cội chân tâm, Phật tánh.
Chùa Điều Ngự mang một trong mười danh hiệu của Đức Thế Tôn đã thành hình do Thượng Tọa Thích viên Lý phụng lập trực thuộc Văn Phòng II Viện Hóa Đạo Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thồng Nhất Hải Ngoại tại Hoa Kỳ để đáp ứng với nhu cầu Tâm Linh của Phật Tử tại vùng Little Saigon, Trung Tâm của Người Việt ty nạn Cọng Sản.
Sự thật, ngôi Chùa nầy đã có trong lòng của Giáo Hội trên 10 năm nay, nhưng không thành hình được vì gặp nhiều chướng duyên.
Nay cơ duyên đã đến, trong lúc Giáo Hội trong và ngoài nước đang bị ma vương ám hại, các vị Tôn Túc, Tăng, Ni đang đa đoan Phật sự. Nhất là Thượng Tọa Thích Viên Lý đang điều hành ngôi Chùa Diệu Pháp và Tu Viện Bảo Pháp nay Thượng Tọa còn gánh vác thêm ngôi Chùa Điều Ngự trực thuộc Văn Phòng II Viện Hóa Đạo mà Thầy là Tổng Thư Ký nhưng Thượng Tọa vẫn cồ gắng chu toàn Phật sự trong niềm hoan hỹ phục vụ . Thể hiện một sự mầu nhiệm nơi qúy Ngài qua tinh thần vô úy của đại Bồ Tát “Tùng địa dũng xuất” quyết tâm bảo vệ Đạo Pháp và Dân tộc.

Nguyên Chánh

Thứ Ba, 18 tháng 11, 2008

Lập trường 9 điểm của GHPGVNTN

GIÁO HỘI PHẬT GIÁO VIỆT NAM THỐNG NHẤT
VIỆN HÓA ĐẠO
Thanh Minh Thiền Viện,
90 Trần Huy Liệu,
Phường 15 Quận Phú Nhuận – Sàigòn
Phật lịch 2552 Số 33./HDLV/TB/XLTV
THÔNG BẠCH
Về phiên họp thường niên của Hội Đồng Lưỡng Viện
GHPGVNTN tại chùa Giác Hoa Sài Gòn, ngày 15.11.2008
Hôm nay, ngày 18 tháng 10 năm Mậu Tý (15.11.2008) nhằm ngày Giỗ Tổ Nguyên Thiều 18.10 thường niên, Hòa thượng Viện trưởng Viện Hóa Đạo, Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất (GHPGVNTN), đã có phiên họp Hội đồng Lưỡng Viện để báo cáo Phật sự năm qua, rút tỉa những thành quả đạt được và những khó khăn tồn tại, để bổ sung cho những sinh hoạt Phật sự năm cuối của nhiệm kỳ 2007-2009.
Phiên họp gồm đông đủ các thành viên Hội đồng Lưỡng Viện và một số thành viên Ban Đại diện GHPGVNTN các tỉnh. Sau thời gian hơn 8 tiếng đồng hồ thảo luận, các Phật sự trọng yếu, hội nghị đã kết thúc lúc 17 giờ cùng ngày, sau khi thông qua Bản Quyết Nghị gồm 9 điểm sau đây:
1. Quyết tâm nối tiếp sự nghiệp phụng sự chánh pháp và dân tộc, mà Đức cố Đệ Tứ Tăng Thống GHPGVNTN đã vạch ra, cho dù còn rất nhiều khó khăn phía trước đang chờ đón, vẫn không nao núng chùn bước.
2. Nguyện cùng toàn dân trong ngoài nước cương quyết bảo vệ vẹn toàn lãnh thổ, yêu cầu nhà cầm quyền Hà nội phải có trách nhiệm bảo vệ tổ quốc, mà trước mắt là hai quần đảo Hoàng sa và Trường sa. Nhất là, các Hiệp ước về biên giới trên bộ, vùng đánh cá chung…đã ký kết với Trung cộng như thế nào? Nhượng, bán cho Trung cộng bao nhiêu đất đai, lãnh hải? Số ngư dân vùng đánh cá chung, đã bị Trung cộng bắn giết trong trường hợp nào? Bao nhiêu người? và đã giải quyết ra sao? Hãy can đảm công bố minh bạch cho quốc dân trong ngoài nước và thế giới cùng biết. Tránh những dư luận bức xúc, bàn tán xôn xao, trong nhân dân ngày càng gia tăng.
3. Kêu gọi nhà cầm quyền Hà nội hãy nhanh chóng phục hồi quyền sinh hoạt pháp lý của GHPGVNTN theo lập trường 4 điểm mà Viện Hóa Đạo đã đề xuất:Thứ nhất: Nhà nước CHXHCNVN phải phục hồi quyền sinh hoạt pháp lý của GHPGVNTN.Thứ hai: Hoàn trả lại GHPGVNTN toàn bộ đất đai tài sản, các cơ sở chùa viện, văn hóa, Giáo dục, Từ thiện, Viện Đại Học… mà nhà nước CHXHCNVN đã chiếm dụng của GHPGVNTN năm 1975. Bước đầu là giao trả hai cơ sở : Việt Nam Quốc tự và Trung Tâm Văn Hóa Quảng Đức tại Sài gòn.Thứ ba: Đưa GHPGVN mà đảng Cộng sản và nhà nước CHXHCNVN đã thiết lập năm 1981, ra khỏi MTTQVN, một cơ quan ngoại vi của đảng Cộng sản.Thứ tư: Làm sáng tỏ cái chết của Hòa thượng Thích Thiện Minh, Cố Vấn Chỉ Đạo của Viện Hóa Đạo trong trại giam Hàm Tân thuộc tỉnh Bình Thuận năm 1978.
4. Tiếp tục vận động dân chủ nhân quyền và tự do tôn giáo thật sự tại Việt Nam cho đến khi đạt mục đích.
5. Kiện toàn nhân sự HDLV, củng cố và tiếp tục thành lập Ban Đại diện GHPGVNTN các Miền, các tỉnh thành và đặc biệt là kiện toàn đoàn thể Gia Đình Phật tử Việt Nam.
6. Tùy hoàn cảnh địa phương, tổ chức các khóa tu học, các khóa hội thảo Phật Pháp, Tu bát quan trai, hành thiền… tạo điều kiện cho Phật tử tại gia học Phật.
7. Hơn bao giờ hết, hàng xuất gia cũng như tại gia nỗ lực hành trì Giới- Định-Tuệ để tích tập phước đức tự thân trang nghiêm Giáo hội, nêu cao đời sống phạm hạnh, thiểu dục, tri túc và thận ngôn… nhằm ngự chế tình trạng đạo đức suy thoái như hiện nay, trong đời sống xã hội.
8. Đề cao cảnh giác trước những mưu toan xảo trá, luận điệu xuyên tạc, vu khống, lường gạt của các thế lực vô minh, của nội ma ngoại chướng đang nỗ lực đánh phá GHPGVNTN.
9. Sau hết, đối với chư tôn đức và số đoàn viên Gia Đình Phật tử, đã từ bỏ GHPGVNTN, nếu thấy cần thành lập một tổ chức Phật giáo khác, điều đó không ai cấm cản. Nhưng chúng tôi phản đối việc sử dụng danh xưng GHPGVNTN khi không tuân thủ nội dung Hiến Chương GHPGVNTN.
Cầu nguyện tổ quốc vẹn toàn, đất nước thanh bình, đạo pháp trường tồn, nhân dân an lạc.

Sài gòn, ngày 15 tháng 11 năm 2008
Thay mặt Hội Đồng Lưỡng Viện
Viện trưởng Viện Hóa Đạo
kiêm Xử Lý Thường Vụ Viện Tăng ThốngGHPGVNTN
(ấn ký)
Sa môn Thích Quảng Độ

Thứ Bảy, 15 tháng 11, 2008

chính sách cộng sản đối với tôn giáo

THÔNG CÁO BÁO CHÍ LÀM TẠI PARIS NGÀY 6.12.2008
Đảng tính và Phật tính, hay chính sách cộng sản đối với tôn giáo
PARIS, ngày 6.12.2008 (PTTPGQT) - Chính sách tôn giáo hiện nay của nhà cầm quyền cộng sản là chính sách gì ? Nâng đỡ tôn giáo ? Tôn trọng tự do tôn giáo ? Đàn áp tôn giáo ? Tiêu diệt tôn giáo ? Tôn giáo là thuốc phiện ? Tôn giáo sống bình đẳng với đảng Cộng sản ? Các tác phẩm lý luận kinh điển Marx – Engel, Lénin nói gì về phạm trù tôn giáo, về sự sống chung giữa tôn giáo và Xã hội chủ nghĩa ?Bao nhiêu là câu hỏi đã được trả lời làm sao trong thực tế dân sinh dưới các nhà nước Cộng sản ? Đây chính là nội dung cuộc trao đổi phỏng vấn ông Võ Văn Ái do ký giả Triều Thanh thực hiện trong mục “Câu Chuyện Cuối Tuần” trên Đài Phật giáo Việt Nam phát thanh vể Việt Nam hôm tối thứ sáu 5.12.2008.Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế chép lại dưới đây cuộc phỏng vấn này để cống hiến bạn đọc một đề tài nóng bỏng của những người theo tôn giáo tại Việt Nam :Audio: Bấm vào đây để nghe trực tiếp cuộc phỏng vấn: DownloadĐảng tính và Phật tínhBấm vào link dưới đây, dẫn đến trang quêmẹ để nghe toàn bộ cuộc phỏng vấn:http://www.queme.net/vie/radio_2008-12-05.php Triều Thanh : Xin mời quý thính giả Đài Phật giáo Việt Nam nghe Câu Chuyện Cuối Tuần với ông Võ Văn Ái về “Đảng tính và Phật tính”.Thưa ông Võ Văn Ái, Phật giáo đang trải qua thời kỳ hắc ám dưới chế độ Cộng sản. 53 năm Phật giáo miền Bắc tan tát dưới chế độ Việt Nam Dân chủ Cộng hòa của nhà Hồ. 33 năm Phật giáo miền Nam tan tát dưới chế độ Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Việt Nam. Một bên theo Đảng tính, một bên là Phật tính. Điều gì khác nhau giữa Đảng tính và Phật tính khiến cho Phật giáo lâm Pháp nạn như ngày nay, thưa ông ?Võ Văn Ái : Đảng tính nhìn con người qua nhãn quan đấu tranh giai cấp, nên sử dụng năng lực căm thù làm động cơ hành động nhằm thay đổi xã hội loài người. Phật tính phát hiện con người chân thiện mỹ trong một thế giới bình đẳng, khoan dung. Ai cũng có Phật tính, nên ai cũng là Phật sẽ thành nếu biết thực hiện con đường Phật trên mặt đất. Để thành Phật, để giác ngộ và cứu độ quần sinh người Phật tử sử dụng năng lượng từ bi và trí tuệ để tịnh độ hóa nhân gian.Ước muốn thay đổi xã hội của người cộng sản có Đảng tính là một thiện chí, nhưng hành động theo động cơ căm thù lại dẫn tới sự giết người thay vì cứu người.Chí hướng giải thoát mình để hoàn thành việc cứu người của kẻ có Phật tính không xuất phát từ căm thù, mà thể hiện lòng từ bi và trí tuệ để cứu người. Nếu có phải giết thì chỉ giết sự thảm sát.Triều Thanh : Những năm đầu độc lập, ông Hồ Chí Minh từng phát biểu : “Bọn thực dân Pháp muốn cướp nước ta. Chúng đốt chùa chiền, phá tượng Phật, hành hạ Tăng Ni, tàn sát đạo hữu. Chúng hòng phá tan đạo Phật. Đức Phật là đại từ đại bi, cứu khổ cứu nạn, muốn cứu chúng sinh ra khỏi khổ nạn Người phải hy sinh tranh đấu, diệt lũ ác ma. Nay đồng bào ta đại đoàn kết, hy sinh của cải xương máu, kháng chiến đến cùng, để đánh tan thực dân phản động, để cứu quốc-dân ra khỏi khổ nạn, để giữ quyền thống nhất và độc lập của Tổ quốc. Thế là chúng ta làm theo lòng đại từ đại bi của Đức Phật Thích Ca, kháng chiến để đưa giống nòi ra khỏi cái khổ ải nô lệ”. Một lời tuyên bố như thế có thể xem như Đảng tính người Cộng sản đã gặp Phật tính người Phật tử, phải không thưa ông ?Võ Văn Ái : Muốn biết một lời tuyên bố của các chính trị gia thật hay giả, thật đến mức độ nào, thì đừng nghe qua lỗ tai thôi, mà còn phải nhìn bằng mắt lời nói ấy trong hành động thực tiễn. Tôi nhớ lời tuyện bố mà nhà báo vừa trích dẫn nằm trong Thư gửi Hội Phật tử Việt Nam của ông Hồ Chí Minh công bố ngày Rằm tháng 7 năm Đinh Hợi, tức ngày 30.8.1947.Nghe thì hay và cảm động. Nhưng mở mắt nhìn ta thấy gì ?Tại miền Nam từ 33 năm qua, Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất đang sống cảnh bị áp bức như ông Hồ miêu tả, không bị thực dân Pháp áp bức mà là Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam “đốt chùa chiền, phá tượng Phật, hành hạ Tăng Ni, tàn sát đạo hữu, hòng phá tan đạo Phật”.Năm 1947, ông Hồ Chí Minh kêu gọi Phật giáo đồ noi gương Đức Phật Thích Ca “hy sinh tranh đấu, diệt lũ ác ma”, và “đánh tan thực dân phản động, để cứu quốc dân ra khỏi khổ nạn, để giữ quyền thống nhất và độc lập của Tổ quốc”. Có như thế mới “làm theo lòng đại từ đại bi của Đức Phật Thích Ca, kháng chiến để đưa giống nòi ra khỏi cái khổ ải nô lệ”.Từ năm 1945 đến nay, chư Tăng Ni, Phật tử chỉ làm những việc ông Hồ Chí Minh mong đợi. Nhưng những người kế nghiệp ông Hồ trả ơn bằng thảm sát, tù đày, đàn áp nhằm tiêu diệt Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất, bôi nhọ Phật giáo “làm chính trị”. Trong khi Phật giáo chẳng làm chi khác hơn những điều ông Hồ Chí Minh kêu gọi năm 1947, tức “cứu quốc dân ra khỏi khổ nạn, đưa giống nòi ra khỏi cái khổ ải nô lệ”. Không gì mâu thuẫn và ác độc hơn.Điều quan trọng cần nhớ là năm 1947 số đảng viên theo ông Hồ chừng 5000 người, không sao đảm đương cuộc kháng chiến toàn quốc chống Pháp giành độc lập. Nên ông Hồ Chí minh phải thoa vuốt,gọi mời khối lượng 80% quần chúng Phật giáo và các tôn giáo khác. Nay Đảng viên của ông có khoảng 3 triệu, chính quyền nằm trong tay, trong túi, đủ để bảo vệ đặc quyền đặc lợi cho đảng. Nên Cộng sản không cần quần chúng nữa, hoặc chỉ cần để làm trâu ngựa phục vụ cho một đảng ngoại lai.Triều Thanh : Như vậy thì chính sách tôn giáo của đảng cộng sản là chính sách gì ? Người ta thường nói Cộng sản xem tôn giáo như thuốc phiện, nên chính sách tôn giáo là một chính sách tiêu diệt tôn giáo, ông nghĩ sao ?Võ Văn Ái : Mệnh đề “tôn giáo là thuốc phiện” là câu Marx đánh giá tôn giáo hữu thần Tây phương. Câu này nằm trong cuốn “Phê phán Triết học Pháp quyền của Hegel” (Kritik der Philosophie des Rechts). Nó không bao hàm các tôn giáo Đông phương, lại càng không nhắm chỉ Phật giáo.Nói tới chính sách tôn giáo của nhà nước cộng sản là đặt ra công án Tôn giáo và Xã hội chủ nghĩa có thể cùng chung sống không ? Đây là vấn đề lớn mà các tác phẩm lý luận kinh điển của Marx – Engel chưa có lời giải đáp. Ngay cả Lénin là lý thuyết gia và nhà hành động cộng sản cũng chưa đề cập tới.Vì sao ? Vì kiến thức các triết gia cộng sản về tôn giáo rất hạn chế. Cho nên Nhà nước Xã hội chủ nghĩa chưa bao giờ có chính sách tôn giáo đứng đắn. Các triết gia cộng sản xuất hiện vào thế kỷ XIX lo đối đầu trên phương diện lý thuyết để phê phán vấn đề thời đại là nền kinh tế tư bản trên đà kỷ nghệ hóa. Do đó, một là các triết gia cộng sản không nắm đủ kiến thức tôn giáo phát khởi từ thời bình minh lịch sử, hai là đề cập tôn giáo như một bộ phận trong tiến trình suy tưởng triết học thời Khai sáng, và ba là hạn chế tôn giáo ở khu vức hữu thần Tây phương. Chưa là tôn giáo trong nghĩa toàn diện và toàn cầu.Triều Thanh : Nói như vậy thì tại sao Đảng Cộng sản Việt Nam lại tuyên bố : “Tôn giáo là vấn đề còn tồn tại lâu dài. Tín ngưỡng, tôn giáo là nhu cầu tinh thần của một bộ phận nhân dân. Đạo đức tôn giáo có nhiều điều phù hợp với công cuộc xây dựng xã hội mới”. Đây có phải là nhận định mới về tôn giáo, nhờ đó đẻ ra chính sách tôn giáo mới ? Ông có đồng ý như vậy không ?Võ Văn Ái : Đây là câu nhận định trong Nghị quyết 24 của Bộ Chính trị sau Đại hội Đảng lần thứ VII hồi tháng 6 năm 1991. Tôi đồng ý là có mới với đảng Cộng sản. Nhưng không mới với tôn giáo. Nguyên do đảng Cộng sản không vượt qua được trở lực kếch sù của tôn giáo. Không khuất phục được tôn giáo thì đành phải nhìn nhận tôn giáo. Nhưng sự nhìn nhận này chỉ có tính chiến thuật theo mô thức Lénin, lùi một bước để tiến ba bước.Còn nói không mới với tôn giáo là vì chẳng có chi thay đổi. Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất vẫn tiếp tục bị đàn áp dù có tinh vi hơn trước.Cái gọi là nhận định mới, hay chính sách mới này, mấy ông lý thuyết gia cộng sản ở Hà Nội không nghĩ ra được đâu. Mấy ông bắt chước Tàu đấy. Ai cũng biết cộng sản Việt Nam là người học trò ngoan ngoãn của ông thầy Trung Cộng. Điều gì xẩy ra tại Trung quốc, là cộng sản Việt Nam sẽ bắt chước theo. Quá khứ ta đã thấy bắt chước phong trào Chỉnh phong của Trung Cộng khi phát động Rèn Cán Chỉnh Quân, rồi Cải Cách Ruộng Đất, rồi Trăm Hoa Đua nở nhằm tiêu diệt phái hữu, v.v... Toàn là những âm mưu hại dân. Chữ âm mưu, mà Mao Trạch Đông tự mãn gọi là dương mưu. Một thứ dương mưu giết người.Triều Thanh : Ông có thể giải thích rõ hơn về việc Hà Nội bắt chước Trung Cộng về vấn đề tôn giáo như thế nào ?Võ Văn Ái : Như trên tôi đã nói, mệnh đề tôn giáo và xã hội chủ nghĩa có thể cùng chung sống không, là vấn đề lớn nhưng các tác phẩm lý luận từ Marx – Engel đến Lénin chưa có lời giải đáp.Mãi cho tới thập niên 80 thế kỷ trước, mệnh đề này mới được ông Hồ Kiều Mộc, Viện trưởng Viện Khoa học Xã hội Trung quốc, đề cập lần đầu và đưa ra đáp án. Tuy nhiên đáp án này chỉ là phương lược tiêu diệt tôn giáo một cách tinh vi. Tức là dùng tôn giáo phục vụ cho Nhà nước Cộng sản. Y hệt như Giáo hội Phật giáo Nhà nước dựng lên tại Hà Nội năm 1981 để làm công cụ chính trị cho Đảng Cộng sản thay vì phục vụ quần chúng Phật giáo. Tinh vi ở chỗ nó kết hợp lý thuyết với bạo lực để đàn áp hữu hiệu.Triều Thanh : Lý thuyết Tàu của ông Hồ Kiều Mộc ra sao ?Võ Văn Ái : Ông Hồ Kiều Mộc đề xuất phương châm “Tôn giáo không thích ứng với Xã hội Chủ nghĩa thì không thể tồn tại”. Ông định nghĩa tôn giáo “là một tiểu hệ thống nằm trong chỉnh thể của hệ thống xã hội” tức “một tiểu hệ thống thứ cấp”, loại công dân hạng hai. Từ định nghĩa này ông lý luận “Hệ thống xã hội là một cơ thể, nó không chấp nhận một tiểu hệ thống nào hoàn toàn đối lập với bản thân nó”. Bộ phận phải thích ứng với chỉnh thể, nói rõ là tôn giáo phải thích ứng với chủ trương, đường lối của nhà nước cộng sản, từ suy tư đến hành động.Xem thế thì nhân sinh quan và vũ trụ quan của Phật giáo hay bất cứ tôn giao nào không có chỗ đứng trong hệ thống ý thức cộng sản. Phật tính phải vứt bỏ để ôm lấy Đảng tính nếu muốn sống còn.Ông Hồ Kiều Mộc chẳng cần che giấu âm mưu tiêu diệt tôn giáo khi tuyên bố rằng “Tôn giáo cùng chung sống với Chủ nghĩa Xã hội, có nghĩa là tôn giáo phải thích ứng với các phương diện của Chủ nghĩa Xã hội như : chính trị, kinh tế, văn hóa, nghệ thuật, giáo dục…” Ông còn nhấn mạnh “sự thích ứng của tôn giáo với chính trị là mấu chốt”.Triều Thanh : Lý luận theo cách này là gạt bỏ hết mọi lý tưởng của tôn giáo hay sao ? Nếu đúng vậy thì quần chúng tôn giáo đâu có thể chấp nhận ?Võ Văn Ái : Rồi cũng phải chấp nhận. Bạo lực và bạo quyền nẩy sinh ra cái sợ. Quần chúng có lý trí bao nhiêu vẫn bị cái sợ chi phối, khiến họ ngậm miệng và bó tay. Một số chư Tăng và Phật tử đang thỏa hiệp hiện nay với nhà nước cộng sản biểu thị sự sợ hãi này, chưa kể thêm mối tham lam lợi dưỡng.Tuy nhiên lý thuyết gia tôn giáo Trung cộng không kém phần giảo hoạt khi ông dùng lý luận để trói tay tôn giáo. Ông công nhận yếu tố tự thân của tôn giáo, nhưng lại chuyền cái tự thân của tôn giáo thành công cụ phục vụ chế độ. Ông Hồ Kiều Mộc phân tích rằng : “Mỗi loại tôn giáo đều bao gồm một bộ phận tổ hợp với hai nhân tố thống nhất : Khả biến và Bất biến. Bộ phận hạt nhân của của hình thái ý thức tôn giáo là bộ phận bất biến của tôn giáo”.Như thế là nhà nước cộng sản công nhận cái bất biến, tức bản chất của tôn giáo. Họ không động tới bản chất này. Kiểu như ông Hồ Chí Minh đề cao “Đức Phật là đại từ đại bi, cứu khổ cứu nạn, muốn cứu chúng sinh ra khỏi khổ nạn” nhưng lại cho bọn thủ túc chống báng Phật giáo.Lý thuyết gia Hồ Kiều Mộc để yên cái bất biến, nhưng dùng cái Khả biến của tôn giáo để thay đổi tôn giáo theo phạm trù cộng sản. Ông lý luận rằng “Hình thái tư tưởng thần học tôn giáo là bộ phận khả biến của tôn giáo. Nó có thể thích ứng với cải cách xã hội”. Ông dùng một danh từ rất thuyết phục để gọi cái khả biến này là “Cơ chế tái sinh tự thân của tôn giáo”. Phải hiểu tái sinh trong nghĩa biến tướng tôn giáo.Triều Thanh : Nhưng Bất biến hay Khả biến đều đến từ tôn giáo, thì làm sao cộng sản có thể thay đổi được lý tưởng tôn giáo như trường hợp Phật giáo chẳng hạn ?Võ Văn Ái : Ta phải hiểu thâm ý của lý thuyết gia Hồ Kiều Mộc là Nhà nước cộng sản công nhận phần bất biến của tôn giáo. Song họ giật dây phần khả biến để khuynh loát tôn giáo, biến tướng tôn giáo.Thử lấy một ví dụ cho dễ hiểu. Cùng là một vị Sư thuyết pháp về hình tượng Phật giáo, nhưng khi Sư Chơn Quang ở Việt Nam đang thuyết pháp theo điều sau đây thì còn chi là hình tượng tâm linh Phật giáo ? Tôi xin trích nguyên văn từ băng ghi, sư Chơn Quang đề cao Bác Hồ trong bài giảng, sư nói : “Bác Hồ sống vô cùng đơn giản. Sống, ăn uống thì đạm bạc vì ổng tu mà. Ổng vậy, chớ không biết cái bí mật là mỗi đêm Bác Hồ vẫn ngồi thiền. Khi Bác chết lục trong cái đôn của Bác không có cái gì hết, chỉ có cái xâu chuỗi và cuốn Lăng Già Tâm ấn bằng chữ nho. Ông Võ Nguyên Giáp nói cho biết Bác Hồ là một Thiền sư”.Thuyết pháp cách đó là tạo ra cái Khả biến của thứ Phật giáo tạp nhạp, để Phật giáo không còn là Phật giáo nữa. Sư Chơn Quang không là trường hợp đơn lẻ đâu. Trong nước và ngoài nuớc hiện nay, nếu nhìn cho kỹ, nghe cho rõ, sẽ thấy rất đông những ông Thiền sư. Thiền sư là cái mốt thời trang, ai cũng có thể thành thiền sư chẳng cần tu học, tu hành theo giáo lý của đức Phật. Một tập thể Thiền sư đang là những viên chức lập thành “bộ phận khả biến tôn giáo” theo lý luận ông Hồ Kiều Mộc.Triều Thanh : Vì sao ông Hồ Kiều Mộc phải nhọc công lý luận, thay vì thẳng tay đàn áp để tiêu diệt tôn giáo ?Võ Văn Ái : Chính quyền cộng sản làm chủ Trung quốc từ năm 1949. Họ từng đàn áp tôn giáo mãnh liệt lắm chứ. Cách mạng Văn hóa là cao điểm của hành động tiêu diệt tôn giáo, và giới trí thức Trung quốc. Nhưng Trung cộng đã hoàn toàn thất bại trong việc dẹp tan tôn giáo.Ngày nay thế giới bước vào kỷ nguyên toàn cầu, đối thoại, hợp tác. Đảng cộng sản không thể múa gậy vườn hoang mãi được. Cho nên phải có lý thuyết mới để làm tiêu trầm tôn giáo bằng phương cách mới. Chính ông Hồ Kiều Mộc cũng phải sợ yếu tố tôn giáo khi ông nhận định ba nguyên tố phát huy quốc gia : “Cải cách, Phát triển, Ổn định”, ổn định là tiền đề của tất cả, thiếu nó sẽ không thực hiện được sứ mệnh cải cách và phát triển. (…) Chính tôn giáo trong những điều kiện nhất định, là con đường tốt nhất để duy trì sự ổn định xã hội. Bởi vì 1/10 dân số Trung quốc là quần chúng tôn giáo, do vậy hành vi của quần chúng tôn giáo có ảnh hưởng quan trọng đối với sự ổn định xã hội”. Qua nhận định như vậy, ta thấy Cộng sản rất sợ tôn giáo. Vì tôn giáo là quần chúng, là lực lượng chuyển hóa. Đảng chỉ là thiểu số đang ngày càng teo tóp.Triều Thanh : Xin ông một lời kết luận cho Câu Chuyện Cuối Tuần kỳ này ?Võ Văn Ái : Cổ nhân nói biết người biết ta, trăm trận trăm thắng. Biết được lý luận và phương cách tiêu diệt tôn giáo của người Cộng sản, là đã ngăn chặn được 50% sự tác hại. 50% còn lại là ý lực và hành hoạt của người tôn giáo để vượt thắng sự tấn công cộng sản. Mặt khác, tuy ông Hồ Kiều Mộc đánh giá thấp số lượng quần chúng tôn giáo tại Trung quốc, thực tế lớn hơn nhiều, nhưng ông ta vẫn sợ hãi quần chúng tôn giáo.Còn tại Việt Nam, chỉ lấy số lượng do Nhà nước cộng sản công bố năm ngoái thôi, hiển nhiên con số này bị hạ thấp tối đa, thì đã có 25% dân số Việt Nam là quần chúng tôn giáo. Từ đây kết luận rút ra, là sự ổn định xã hội như một tiền đề của cải cách và phát triển đất nước nằm trong tay các tôn giáo. Ý thức được như vậy, các tôn giáo tại Việt Nam mới thấy vai trò chủ yếu của mình trong việc chuyển hóa đất nước để có viễn kiến và kế hoạch trong những tháng ngày tưởng như tăm tối hôm nay.Triều Thanh : Xin cám ơn ông Võ Văn Ái và xin hẹn quý thính giả ở Câu Chuyện Cuối Tuần vào thứ Sáu tuần tới, cũng vào giờ phát thanh này.

Thứ Ba, 11 tháng 11, 2008

Thứ Hai, 10 tháng 11, 2008

Nhìn lại 27 năm

Nhìn lại 27 năm Cộng sản Việt Nam và bọn tay chân đánh phá nhằm tiêu diệt Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất

- Thích Đồng Thanh -

Bản chất của Phật giáo
Phật giáo là một tôn giáo lấy giải thoát làm cứu cánh. Trên tiến trình giải thoát, lấy việc độ sanh (cứu độ quần sanh)) làm sự nghiệp. Cứu độ chúng sanh là cúng dường chư Phật. Muốn độ sanh, phải có 3 đức tính : Bi, Trí, Dũng. Muốn có Bi Trí Dũng phải tu 3 giải thoát môn (ba phương pháp giải thoát) : Giới, Định, Huệ. Nhờ giới mà phát sanh định, nhờ định mới phát sanh huệ. Giới bao hàm từ bi, bố thí, không những không sát sanh mà còn phải cứu giúp chúng sanh bị khổ nạn, không nói dối, lừa gạt, đe dọa, khủng bố,… mà còn phải nói lên sự thật, vỗ về, an ủy chúng sanh…; Định là hùng lực; và Huệ là sáng suốt. Ngoài giới luật nói trên, người tu hành còn có oai nghi, tế hạnh phải tuân thủ. Dựa trên tư tưởng tự do, giải thoát mà hình thành, Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất (GHPGVNTN) không có giáo quyền vì chỉ căn cứ vào đức hạnh, nên không có những luật lệ ràng buộc, nghiêm ngặt. Vì vậy, đòi hỏi sự tu chứng tâm linh, tự giác, hơn là kỷ luật thép hay biện pháp trừng trị. Do đó, tổ chức Giáo hội là một tập thể phẩm hạnh dễ bị phân hóa, tan rã khi các thành viên biến chất, dùng Giáo hội như phương tiện lợi danh, quyền thế.
Tình trạng GHPGVNTN năm 1981
Năm 1981, nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam đã khủng bố, dụ dỗ, áp đặt làm một cuộc thống nhất Phật giáo với mục đích tiêu diệt GHPGVNTN. Theo tập tài liệu “Thống nhất Phật Giáo” của Đổ Trung Hiếu, một cán bộ cao cấp, kiến trúc sư trong công cuộc thống nhất này, ông đã viết về quá trình và mục tiêu "thống nhất" Phật giáo năm 1981 là: "Thực sự đại biểu là giữa Phật giáo của ta và Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất (GHPGVNTN). Ban Vận động Thống nhất Phật giáo Việt Nam đều là đại biểu dự Ðại hội, trong đó đại biểu của ta đa số (tức Ðảng Cộng sản). Chín tổ chức và hệ phái Phật giáo, GHPGVNTN là một, còn lại tám với những danh nghĩa khác nhau, nhưng tất cả đều hoặc là ta hoặc là chịu sự lãnh đạo của Ðảng (...) Cuộc thống nhất Phật giáo lần này, bên ngoài do các Hòa thượng gánh vác, nhưng bên trong bàn tay Ðảng Cộng sản Việt Nam xuyên suốt quá trình thống nhất để nắm và biến tướng Phật giáo Việt Nam trở thành một tổ chức bù nhìn của Ðảng" . Ông Hiếu cho biết Ban Dân vận Trung ương chỉ thị khống chế Phật giáo như sau : "Nội dung đề án (thống nhất) là biến hoàn toàn Phật giáo Việt Nam thành một hội đoàn quần chúng. Còn thấp hơn hội đoàn, vì chỉ có Tăng, Ni, không có Phật tử ; chỉ có tổ chức bên trên không có tổ chức bên dưới, tên gọi là Hội Phật giáo Việt Nam (....) Nội dung hoạt động là lo việc cúng bái chùa chiền, không có hoạt động gì liên quan tới quần chúng và xã hội (...) Lấy chùa làm cơ sở chứ không phải lấy quần chúng Phật tử làm đơn vị của tổ chức Giáo hội" . Điều đau đớn nhất cho GHPGVNTN là Hòa thượng Thích Trí Thủ, Viện trưởng Viện Hóa Đạo, đã bị cộng sản đe dọa, thuyết phục, nhận lãnh chức vụ Trưởng Ban Vận Động Thống Nhất Phật Giáo do nhà cầm quyền tổ chức. Không được sự đồng ý của Giáo Hội, nên Ngài nói rằng, chỉ làm với tư cách cá nhân. Cùng cúi đầu theo cộng sản có thêm các vị HT Thích Minh Châu, Thích Thiện Siêu, Thích Trí Tịnh... HT Minh Châu viết bản tố cáo, kết án HT Quảng Độ : “ngang nhiên thách thức với chính quyền, Mặt Trân Tổ Quốc, là những cơ quan đã giúp đỡ cho việc thống nhất Phật giáo”, HT Thiện Siêu, không giữ chức vụ gì trong GHPGVNTN, nhưng lại giả mạo, làm Trưởng phái đoàn GHPGVNTN, tham dự đại hội tại chùa Quán sứ Hà nội, và HT Trí Tịnh, sai HT Từ Nhơn, đốt hết tài liệu lưu trữ tại văn phòng GHPGVNTN, toàn bộ tài liệu GH cháy đến mấy ngày đêm mới hết. Tuy tổ chức rất kỹ lưỡng, nhưng nhà cầm quyền cộng sản sơ xuất một điều khi họ nói trong các giáo phái, GHPGVNTN là chính, nhưng phái đoàn gọi là đại diện cho GHPGVNTN lại bất hợp pháp, vì GHPGVNTN không cử một phái đoàn nào tham dự vào đại hội thống nhất này cả. Nhóm người thuộc GHPGVNTN chỉ tham dự với tư cách cá nhân. Từ thành phần phái đoàn đến Văn thư giới thiệu và con dấu đều là giả mạo. Vì vậy, trên pháp lý, GHPGVNTN vẫn đứng ngoài, vẫn tồn tại. Cộng sản nghĩ rằng làm như thế là đã qua mặt được chư Tăng trong GHPGVNTN, qua mặt được công luận và nhất là thấy một số các vị lãnh đạo cũng như chư tăng trong GHPGVNTN đã gia nhập vào GH Nhà nước rồi. Riêng hai vị, là Hòa thượng Thích Huyền Quang và Hòa thượng Thích Quảng Độ, lại bị lưu đày, nên Cộng sản nghĩ rằng, như thế là GHPGVNTN đã bị tiêu diệt rồi, không còn lo gì nữa. (xin xem thêm sách “ Nhận Định về những sai lầm tai hại của Đảng Cộng sản Việt nam đối với Phật giáo và dân tộc” của Hòa thượng Thích Quảng Độ)
Tình trạng GHPGVNTN từ năm 2004 đến nay.
Để khắc phục sai lầm năm 1981, Cộng sản sắp xếp một cuộc đánh phá GHPGVNTN lần hai. Lần này, không tìm cách áp đặt, sáp nhập vào Gíao hội “quốc doanh” nằm trong Mặt Trận Tổ Quốc như trước, mà vẫn giữ nguyên hình thức, vị thế, danh xưng như cũ, chỉ thay đổi lập trường, đường hướng của Giáo hội bằng 5 cách: - GHPGVNTN không có hai hòa thượng Huyền Quang, Quảng Độ lãnh đạo, - Đăng ký Gíao hội với Nhà cầm quyền cộng sản, - Bỏ Phòng Thông Tin Phật Giáo Quốc Tế tại Paris, - Ủng hộ Sư Ông Nhất Hạnh trong việc hợp tác với nhà cầm quyền.. - Vận động các thành viên trong GHPGVNTN từ chức để áp lực nhị vị Hòa thượng theo đường hướng khác. Việc đánh phá GHPGVNTN bắt đầu được thực hiện cả trong và ngoài nước. Cộng sản dùng Nghị Quyết 36 đánh phá các tổ chức, đảng phái, cộng đồng, tôn giáo của người Việt hải ngoại. Riêng GHPGVNTN bị đánh phá bằng nhiều cách theo các tư liệu sau đây: 1. Theo Bản Phúc trình Phật sự của HT Thích Thiện Hạnh, Chánh thư ký Viện Tăng Thống: “Một số Phật tử ở Úc và Hoa kỳ, có gọi điện về thăm và nhân tiện, bày tỏ sự bất bằng về một số Thượng tọa, Đại đức và Cư sĩ tu xuất, đang là Thành viên Hội đồng Điều hành GHPGVNTN/HN tại Úc và Hoa kỳ, lại đi vận động tách khỏi GHPGVNTN là vì sao ? (...) “Điều mà Phật tử thắc mắc, chúng tôi thấy, đã được cụ thể qua quan điểm của anh Trần Quang Thuận và Bùi Ngọc Đường. Hai anh hồi cuối tháng 6 và đầu tháng 7 năm 2007 ; anh Trần Quang Thuận chê trách Hòa Thượng Quảng Độ. Bùi Ngọc Đường ngoài những lời lẽ như anh Thuận ; Bùi Ngọc Đường còn thêm chê bai Giáo hội. Sau hết Bùi Ngọc Đường khuyên chúng tôi từ chức Chánh thư ký VTT để nghỉ ngơi, giống hệt như lời Thượng tướng Công an Nguyễn Văn Hưởng đã khuyên Đức Tăng Thống thôi việc, nghỉ ngơi. Giọng điệu hai anh có vẻ như muốn thỏa hiệp, để được sinh hoạt, ý tưởng nầy còn được thấy rõ qua nhóm Thân Hữu Già Lam”. “Chúng tôi được biết, ở Tu Viện Quảng Hương Già Lam ; cách đây một năm, đã hình thành một nhóm, có tên gọi “Thân Hữu Già Lam”. Thành viên khoảng trên dưới 40 vị gồm các thành phần Tu sĩ, Cư sĩ, Cư sĩ tu xuất. Các vị có mặt trong nước, ngoài nước khắp các châu lục. Các vị sinh hoạt dưới dạng Tăng già, chưa dám đứng hẳn vào Gíao hội Phật giáo Việt Nam (quốc doanh) năm 1981. Các vị quyên góp tiền gây quĩ xây dựng Đại Học, Thư Viện, Hội Trường, làm Văn Hóa Giáo Dục Phật Giáo. Đứng đầu nhóm có GS TS Lê Mạnh Thát, và học giả Thượng Tọa Thích Tuệ Sĩ…” 2. HT Thích Không Tánh, Tổng Vụ trưởng Tổng Vụ Từ Thiện Xã Hội, trả lời người Việt ở hải ngoại, cũng chú ý đến việc này: “… Chúng tôi xin xác nhận mấy việc: “1. Vào khoảng năm 2004-2005, khi Ðại Hội của GHPGVNTN Hải ngoại tại Hoa Kỳ được thành công (nhờ Giáo Chỉ, Ðạo Từ của Ðệ Tứ Tăng Thống Thích Huyền Quang và Huấn Từ của Hòa Thượng Thích Quảng Ðộ, Viện trưởng VHD lưu nhiệm tất cả). Trong một cuộc họp tôi có trình lên Ban Chỉ Ðạo Viện Hóa Đạo ai cũng vui mừng, lúc đó TT Tuệ Sỹ có nói: Thành công gì mà thành công ! Mọi việc người ta sắp xếp (nhân sự) đâu đó rồi tự nhiên Huấn Từ, Ðạo Từ ở đâu rớt xuống làm hỏng việc của người ta hết ! Ðây rồi họ (ý nói quý Thầy và các Phật tử: Tâm Huy, Vĩnh Hảo, Bùi ngọc Ðường....ở Hoa Kỳ) sẽ từ chức hết chứ thành công gì mà thành công ! Thấy tình hình "căng" quá tôi và TT Thích Viên Ðịnh (Phó Viện Trưởng Viện Hóa Đạo) cũng đứng dậy ra về. Khi xuống tới cầu thang, TT Viên Ðịnh có nói với tôi: Tôi không ngờ Thầy Tuệ Sỹ lại thất kính với Ðức Tăng Thống và HT Viện Trưởng như vậy ! 2. Tôi không nhớ là năm nào, TT Tuệ Sỹ và TT Ðức Thắng (lúc bấy giờ là Tổng thơ ký Viện Hóa Đạo) có nói vơí tôi: Chờ Thủ Tướng Phan Văn Khải về nước (lúc bấy giờ ông Phan Văn Khải công du Mỹ quốc) mình đem danh sách Hội đồng Viện Hóa Ðạo lên "Ðăng Ký" để Giáo Hội được sinh hoạt dễ dàng, tôi nghe thế có hỏi: Vậy quý Thầy có trình việc nầy lên Cụ Viện Trưởng và Cụ Viện Trưởng có đồng ý không ? Thì quý Thầy trả lời "Ðồng ý chứ sao không đồng ý" (trong thời gian đó, Công an canh gát Hòa Thượng rất kỹ, và 2 Thượng tọa Tuệ Sỹ, Đức Thắng cũng không có ai lên thăm HT Viện Trưởng cả). 3. Do quý Huynh Trưởng Gia Ðình Phật Tử (GĐPT) nào đó ở Hải ngoại đề nghị mà TT Tuệ Sỹ cùng với Thầy Thanh Huyền (lúc bấy giờ là Tổng vụ trưởng Tổng Vụ Thanh Niên) đã tấn phong một số Huynh Trưởng lên Cấp Dũng (trong đó có anh La Thanh Ty, một Huynh trưởng GÐPT ở Ðà Nẵng rất chống GHPGVNTN mà không trình và thông qua Hòa Thượng Viện Trưỏng được biết. 4. Sau khi Huynh trưởng Hạnh Minh - Hồ Tấn Anh tự thiêu để bảo vệ Giáo Hội và lên án CS đàn áp Nhân Quyền và Tự Do Dân Chủ, tôn Giáo..... một số Huynh trưởng Miền Trung có vào gặp TT Tuệ Sỹ xin ra Thông Bạch Truy Niệm, Cầu Siêu....thì TT nói: Tự thiêu sao không báo cho Thượng tọa biết ! Tự thiêu như vậy là vi phạm Nhân Quyền ! 5. Nhiều Thầy và Phật tử ở hải ngoại qúy tài làm thơ và dịch Kinh của TT Tuệ Sỹ, cũng như ủng hộ đường lối, lập trường của Tuệ Sỹ trước kia, nên khi thấy TT Tuệ Sỹ không có tên trong Hội đồng Viện Hóa Ðạo vào năm 2005 nữa, thì cho rằng HT Viện Trưởng độc tài, loại bỏ Thầy Tuệ Sỹ. Sự thật, HT Viện Trưởng có Chỉ Ðạo TT Viên Ðịnh mời TT Tuệ Sỹ về Chùa Giác Hoa họp, nhưng TT Tuệ Sỹ đã lấy cớ "Nhập Thất" không đến, nhưng sau đó lại đi Nha Trang dự đám tang Ni sư Tâm Ðăng viên tịch, nên HT Viện Trưởng đã chỉ đạo cho tôi ra Nha Trang để thỉnh TT Tuệ Sỹ giữ chức Chủ Tịch Hội Ðồng Phiên Dịch Viện Tăng Thống và tấn phong TT lên Hòa Thượng, nhưng TT đã từ chối và nói: “Tôi đã có hứa làm việc với Thầy Lê Mạnh Thát, hơn nữa tôi đã có đơn từ chức rồi, xin Thầy thưa với HT Viện Trưởng đừng có tấn phong, bổ nhiệm gì cả, tôi sẽ có thư từ chối, thì kỳ lắm....”. Việc TT Tuệ Sỹ từ chức, kéo theo các TT Phước Viên, Ðức Thắng, Phước An... đồng loạt xin từ chức ! Vì thế nhiệm kỳ 2005 không có tên của quý TT trên trong Hội Ðồng Lưỡng Viện của GHPGVNTN nữa ! 6. Khi vừa được Ðại Lão HT thích Huyền Quang và HT Viện Trưởng mời TT Tuệ Sỹ làm Phó Viện trưởng kiêm Tổng thư Ký VHÐ (cuối năm 1999) thì Thầy đã nhiều lần yêu cầu tôi không nên liên lạc, tiếp xúc với GS Võ văn Ái đang đảm đương nhiệm vụ Giám Ðốc Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế và Phát ngôn nhân của Viện Hóa Đạo trongnước ! Có rất nhiều việc, tôi không nhớ hết! Xin tóm tắt lại mấy việc để anh và quý Phật tử nào, một lòng trung kiên với lý tưởng và lập trường của GHPGVNTN được biết về hướng đi của TT Tuệ Sỹ. Theo tôi, có nhiều việc TT Tuệ Sỹ khó lòng chủ động được…...”. 3. Tường trình từ Huế về” Mưu đồ của Thượng tọa Tuệ sỹ với GHPGVNTN” của Phật Tử Lê Nguyễn Minh Đức: “... Sau khi không tham gia GHPGVNTN, Thầy Tuệ Sỹ đã nhiều lần vận động tôi ( HT Thích Thiện Hạnh) nghỉ việc. Năm 2007 khi đưa Đức Tăng Thống vào điều trị tại bệnh viện Pháp Việt, tôi về nghỉ tại Già lam, Thầy Tuệ Sỹ nói với tôi rằng : “ Ôn nên nghỉ việc đi, theo Di chúc của Hoà Thượng Huyền Quang mà Bùi Ngọc Đường đọc được thì Ôn không có chức vụ chi mô. Ôn nghỉ đi và cầu nguyện cho con và Lê Mạnh Thát. Sau nầy chúng con sẽ cung thỉnh Ôn trở lại”. Tôi đã nói cho Thầy Tuệ Sỹ biết rằng tôi làm việc vì Gíao hội, vì tấm lòng của tôi đối với Nhị Vị Lãnh Đạo, xin Thầy hãy bỏ luận điệu ấy đi và xin Thầy suy nghĩ cho kỹ về hành động của mình . “Thế nhưng khi tôi về Huế, Thầy Tuệ Sỹ lại gọi điện ra nhắc lại một lần nữa, sau đó có Bùi Ngọc Đường, Trần Quang Thuận về vận động tôi nghỉ theo ý đồ của Thầy Tuệ Sỹ như tôi đã nói trong bản Phúc Trình Phật Sự của Chánh Thư Ký Viện Tăng Thống đã phổ biến.” 4. Cao điểm là cuộc vận động đông đảo chư Tăng và Phật tử hải ngoại về Việt nam tham dự Đại lễ Phật Đản VESAK 2008. Lễ này, thực chất là việc “ làm công tác đối ngoại của nhà cầm quyền cộng sản, hoàn toàn không phải của Phật giáo”, theo lời Giáo sư Lê Mạnh Thát, Trưởng ban tổ chức, trả lời với phóng viên đài truyền hình SBTN ở Hoa kỳ. 5. Cuối cùng là chuẩn bị vận động số đông, có tư tưởng hòa hợp hòa giải với cộng sản, để bỏ phiếu chiếm văn phòng II Viện Hóa Đạo nhân Đại hội Hoa kỳ vào tháng 10 năm 2008, điều mà năm 2004, nhóm này đã âm mưu nhưng bất thành, nhờ Đạo Từ và Huấn Từ của nhị vị Hòa thượng lãnh đạo Gíao hội từ trong nước gửi ra kịp thời. Tổng hợp các tin tức trên cho thấy cuộc đánh phá GHPGVNTN lần này nhắm vào 3 mục đích: 1- Thay đổi lãnh đạo Giáo hội, loại bỏ nhị vị Hòa thượng Thích Huyền Quang, Thích Quảng Độ để thủ tiêu lập trường vận động Tự do, Dân chủ, Nhân quyền cho VN và sự phục hoạt của GHPGVNTN. 2- Triệt tiêu Phòng Thông Tin Phật Giáo Quốc Tế tại Paris . Kể từ năm 1992, thấy rõ âm vọng quốc tế ủng hộ cuộc đấu tranh của GHPGVNTN trên trường quốc tế nên Nhà cầm quyền Cộng sản chỉa mũi dùi đánh phá Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế mong dập tắt cơ quan ngôn luận hữu hiệu quốc tế này. Một mặt viết hàng loạt bài bôi nhọ, vu khống trên báo chí nhà nước. Mặt khác sử dụng bọn đặc tình mang danh “Phật giáo” qua nhóm Giáo Điểm rồi Thân hữu Già Lam viết bài đánh phá Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế để gây ác cảm và hoang mang dư luận. 3- Gây chia rẽ, ly gián, phân tán lực tượng GHPGVNTN tại hải ngoại, làm cho bộ phận vận động quốc tế của Giáo hội yếu đi, đồng thời bành trướng khuynh hướng thỏa hiệp với nhà nước trong giới Tăng Ni, Phật tử để thủ tiêu cuộc tranh đấu. Việc này đã được kiểm chứng qua văn kiện của Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ trong bản công bố Phúc trình về tự do tôn giáo trên thế giới ngày 20.9.2008: “… Đối với Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất, chính quyền CSVN vẫn cấm hoạt động cho đến khi các vị lãnh đạo hiện tại của giáo hội này hết còn nắm quyền” (ý nói loại trừ HT Quảng Độ). Giống như biến động năm 1981, lần này, Cộng sản cũng dùng cách khai thác các nhược điểm riêng tư, những dây mơ, rễ má, kinh tế cá nhân, hủ hóa cá nhân về mặt phụ nữ, để đe dọa, dụ dỗ, mua chuộc một số thành viên lãnh đạo giáo hội bị biến thái, chia rẽ, đi theo lập trường, đường hướng khác, làm cho nhiều chi nhánh GHPGVNTN ở hải ngoại bị phân tán, tách khỏi GHPGVNTN truyền thống do Đức Đệ Tứ Tăng Thống, Đại Lão HT Thích Huyền Quang và Đại Lão HT Thích Quảng Độ, Viện trưởng Viện Hóa Đạo lãnh đạo. Cộng sản nắm kỹ “hồ sơ phụ nữ” của một số Tăng sĩ trong cũng như ngoài nước, dùng hồ sơ này áp lực, hù dọa, săn ta các sư đi theo con đường chỉ đạo cộng sản. Đánh trúng tâm lý ước mơ “xây chùa lớn”, thông qua tín đồ thuần thành, cộng sản đầu tư tài chánh cho việc xây cất. Chùa xây xong tín đồ hữu công “cố vấn” gì, đố các Thầy dám làm trái ý. Hội Đồng Lưỡng Viện, theo phúc trình của các thành viên, nhất là của Ban Đại Diện Thừa Thiên Huế, do Hòa thượng Thích Thiện Hạnh, Chánh Đại Diện tỉnh, kiêm Chánh thư ký Viện Tăng Thống, trình bày, đã đi đến quyết định ban hành Giáo chỉ số 09, để đối phó với tình hình, nhằm bảo toàn Giáo hội trong nước qua việc kiện toàn Văn Phòng II Viện Hóa Đạo và củng cố lại các Gíao hội, và phân nhiệm cho một số chư Tăng Đặc trách Liên Lạc các nước và châu lục hải ngoại. Hiến chương GHPGVNTN, chương thứ IX, điều 36, thành lập các chi bộ Gíao hội tại Hải ngoại trực thuộc Viện Hóa Đạo, để hướng dẫn tăng tín đồ thuộc GHPGVNTN tu học, phát huy nền Phật học cũng như văn hóa đạo đức Việt nam trên thế giới theo mục đích, tiêu chí mà Hiến chương đã nêu rõ. Tùy hoàn cảnh, địa phương nào nhân sự ít thì chỉ cần có một vài vị Đặc Trách Liên Lạc đại diện, địa phương nào nhân sự đông, thì thành lập GHPHVNTN Hải ngoại tại địa phương đó. Những thành viên Hội Đồng Giáo Phẩm Trung Ương thuộc Viện Tăng Thống, do Đức Tăng Thống ký Giáo chỉ tấn phong; những tổ chức Gíao hội, Ban, ngành trực thuộc Viện Hóa Đạo, do Viện Hóa Đạo phê chuẩn, công nhận. Những tổ chức, Giáo hội mang tên GHPGVNTN nhưng không được Viện Hóa Đạo phê chuẩn là Gíao hội tiếm danh, giả mạo. Như trên đã nói, cơ cấu tổ chức GHPGVNTN không có giáo quyền, không có gì ràng buộc, cái chính dựa trên sự tự nguyện và uy đức. Nên các thành viên thiếu am hiểu, tu chứng hay đạo tâm không vững thường vi phạm các nguyên tắc tổ nhức, gây ra đổ vỡ. Lấy trường hợp điển hình là Hòa thượng Thích Trí Thủ, cựu Viện trưởng Viện Hóa Đạo, khi bị thế quyền khuất phục, mất chí hướng vun bồi, bảo vệ Gíao hội, ngài đã vi phạm ngay những nguyên tắc do chính ngài ban hành: Xin đọc đoạn trích sau đây trong “Thông Tư số 150” của Viện Hóa Đạo do Hòa thượng Thích Trí Thủ, Viện trưởng, ký ngày 25 .1. 1975: “…Để tránh mọi ngộ nhận có thể có đối với lập trường và đường hướng cố hữu của Giáo Hội, Viện Hóa Đạo kính yêu cầu quí vị hãy thận trọng, không nên tham gia bất cứ tổ chức nào ngoài tổ chức của Giáo Hội…” hay “Thông Tư số 002” của Viện Hóa Đạo do HT Thích Trí Thủ, Viện trưởng Viện Hóa Đạo, ký ngày 16. 3. 1976: “ … Những thành viên nào trong các Ban Đại Diện hiện hữu, từ Chánh Đại diện trở xuống, nếu đã chính thức gia nhập và hoạt động cho các Giáo phái hay đoàn thể ngoài Giáo Hội, dù đã có đơn từ chức hay không, thì được coi như đã tự ý ra khỏi Giáo Hội. Trong trường hợp ấy, Ban Đại Diện có toàn quyền bầu lại hoặc bổ sung nhân sự mới…” Người đứng đầu Gíao hội, Hòa thượng Thích Trí Thủ, Viện trưởng Viện Hóa Đạo, mà còn hành xử trái nguyên tắc tổ chức, chưa được sự đồng ý của Gíao hội, đã tự ý tham gia vào Ban Vận Động thống nhất Phật Giáo do Nhà cầm quyền Cộng sản tổ chức với chức danh Trưởng Ban. Ngày nay, những cán bộ cấp dưới, những thành viên mới tham gia Gíao hội, không tuân hành các nguyên tắc tổ chức của Gíao hội cũng không phải là chuyện lạ. Cộng sản đã khai thác triệt để sự vi phạm nguyên tắc cố hữu này để xé nát Gíao hội. Và, việc hòa hợp, hòa giải với nhà cầm quyền cộng sản, ly khai, chia rẽ Gíao hội hiện nay cũng được biện minh bằng nhiều lý do: Năm 1981, các lý do đưa ra biện chính gồm có: - Tùy thuận, uyển chuyển để sống, - Dùng nhu thắng cương, - Đất nước đã thống nhất, Phật giáo cũng thống nhất, - Hy sinh danh dự cá nhân để giữ chùa…. Năm 2008, lại nêu các lý do khác như: - Gíao chỉ số 09, Thông Bạch hướng dẫn thi hành Giáo chỉ số 9 không phải của Đức Tăng Thống Thích Huyền Quang và HT Viện trưởng Viện Hóa Đạo Thích Quảng Độ; - Gíao hội các châu chỉ liên hệ tinh thần, không liên hệ hành chính với Gíao hội trong nước - Mỗi người có quyền tham gia nhiều Gíao hội - Hợp tác với Cộng sản để làm giáo dục, văn hóa, từ thiện - Hóa thân để độ người Cộng sản… Hiện nay, tuy một số chư tăng bị biến chất, mất lập trường, đã ly khai khỏi GHPGVNTN, hợp cùng một số chư tăng ngoài Giáo Hội, kết thành những tổ chức khác, bước đầu là tiếm danh GHPGVNTN, gây ra cảnh nhập nhằng, lộn xộn, hắc bạch khó phân, hòng làm giảm uy tín của GHPGVNTN chính thống. Bước tiếp theo, không biết các tổ chức Gíao hội tiếm danh này sẽ làm gì nữa để đánh phá GHPGVNTN truyền thống do Đức Cố Đệ Tứ Tăng Thống Thích Huyền Quang và Đại Lão Hòa thượng Thích Quảng Độ Viện trưởng Viện Hóa Đạo lãnh đạo, làm cho công cuộc vận động phục hoạt GHPGVNTN trong nước và nhất là việc vận động Dân chủ, Nhân quyền cho Việt Nam càng khó khăn thêm. Năm 1981, ngoài một số vị lãnh đạo cao cấp như HT Thích Trí Thủ, Viện trưởng Viện Hóa Đạo, là đầu tàu, cũng bị cộng sản bắt ép, mua chuộc, thuyền chưa lật, đã vội nhảy sang thuyền khác, chỉ còn hai HT, Thích Huyền Quang và Thích Quảng Độ vẫn trung kiên với Gíao hội, nhưng lại bị tù đày. Không có người lèo lái, nên GHPGVNT, lúc bấy giờ, hầu như bị tan rã, không còn gì. Nhưng lần này, 2008, GHPGVNTN do nhị vị Đại Lão Hòa thượng là Đức Tăng Thống Thích Huyền Quang và Hòa thượng Viện trưởng, Thích Quảng Độ lãnh đạo, đã sáng suốt, ứng biến kịp thời, ban hành Gíao chỉ số 09 cùng với sự dày dạn, kiên cường, nắm vững tay chèo của Đức Phó Tăng Thống, Đại Lão Hòa thượng Thích Hộ Giác, Chủ Tịch Văn Phòng II Viện Hóa Đạo ở hải ngoại, tuy khó tránh khỏi vài thương tổn nhỏ, nhưng trong nước vẫn còn 20 Ban Đại Diện các tỉnh thành, tổ chức Gia Đình Phật Tử, ở hải ngoại, vẫn giữ vững được Văn Phòng II Viện Hóa Đạo, Gíao hội Hoa Kỳ và các vị Đại Diện Liên lạc các quốc gia, Châu lục ở hải ngoại. Qua các biến động gần đây, tuy có một số chư tăng bị dụ dỗ, mua chuộc, xa rời Gíao hội, nhưng ngược lại nhờ đó, lập trường, đường hướng chân chính của Gíao hội càng được sáng tỏ nên đồng bào các giới trong và ngoài nước tham gia, ủng hộ GHPGVNTN càng thêm đông đảo. Hai cuộc Họp báo của Văn phòng II Viện Hóa Đạo tổ chức tại thành phố San Jose, miền Bắc California ngày 12.10 và tại chùa Điều Ngự ngày 19.10 tại thành phố Westminster, miền Nam California, đều được đồng bào Phật tử hưởng ứng trước một cử tọa hai, ba nghìn người là một bằng chứng của con đường chính nghĩa Phật giáo. Công cuộc vận động để phục hoạt GHPGVNTN và nhất là Tự do, Dân chủ, Nhân quyền và vẹn toàn lãnh thổ cho quê hương Việt Nam vẫn tiếp tục tiến bước cho đến ngày thành công. Mong rằng, dù ai đã chọn con đường cầu an khác, thì cũng chớ quêń lời phát biểu của Hòa thượng Thích Quảng Độ, trong cuộc họp của Viện Hóa Đạo thyáng 9 năm 1981: “Kính thưa toàn thể quí vị, chắc quí vị cũng như tôi đều thấy rõ hiện nay con thuyền Giáo-hội Phật giáo Việt-nam Thống nhất đang lênh đênh giữa biển khơi và gặp sóng to gió lớn, chưa biết sẽ chìm lúc nào. Vậy, nếu những ai trong quí vị có mặt ở đây hôm nay cảm thấy nguy nan sợ hãi mà muốn bước sang thuyền khác để thoát thân, thì xin quí vị ấy cứ việc tự do, không ai ngăn cản cả. Nhưng tôi chỉ xin quí vị ấy một điều là : trước khi bước sang thuyền khác qúi vị cứ để mặc cho con thuyền Giáo hội lênh đênh trôi giạt trong sóng gió với những người còn ở lại trên đó, họ sẽ cố sức lèo lái, nếu may mắn vượt qua cơn nguy nan mà đến được bờ bình an thì họ sống, còn nếu chẳng may con thuyền chìm thì họ cũng sẽ sẵn sàng chết theo nó, chứ quí vị ấy đừng đang tâm nhận chìm con thuyền của mình mà có lần đã từng đưa quí vị đến bờ danh vọng, lợi lộc, trước khi bước sang thuyền khác. Tôi chỉ xin quí vị có thế thôi…".
Saigon, Kỷ niệm Lễ Bách nhật Đức Đệ Tứ Tăng Thống Đệ Tử Thích Đồng Thanh

Thứ Bảy, 1 tháng 11, 2008

THƯ CẢM TẠ

VĂN PHÒNG II VIỆN HOÁ ĐẠO
GIÁO HỘI PHẬT GIÁO VIỆT NAM THỐNG NHẤT
HẢI NGOẠI TẠI HOA KỲ
CHÙA ĐIỀU NGỰ
14472 Chestnut St.
Westminster,CA 92683
Tel:(714)890-9513,(714)254-5068

THƯ CẢM TẠ

Khóa Tu Học Đặc Biệt, buổi Họp báo của Văn Phòng II Viện Hóa Đạo và Lễ An Vị Phật tại Chùa Điều Ngự, Trụ sở Trung ương của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất Hải Ngoại Tại Hoa Kỳ, Văn Phòng II Viện Hoá Đạo đã thành tựu viên mãn, để lại nhiều ấn tượng sâu sắc trong lòng tất cả mọi người.
Thay mặt Ban Tổ Chức, chúng con/ tôi thành tâm tri ân chư Tôn đức Giáo phẩm, quý vị lãnh đạo tinh thần các tôn giáo, quý vị dân cử, đặc biệt Dân biểu Liên bang Dana Rohrabacher, Cựu đại sứ Ananda Guruge, Phó Chủ tịch Hội Liên Hữu Phật giáo thế giới, Chánh Án Nguyễn Trọng Nho, Phó thị trưởng Tp. Westminster Andy Quách, quý Nghị viên Frank G. Fry, Tạ Đức Trí, Giám sát viên quận Cam Janet Nguyễn, Ls Nguyễn Quang Trung Phó Chủ tịch Học khu Garden Grove, Luật sư Andrew Đỗ Chánh Văn phòng Giám sát Viên quận Cam, ông Jose Valbuena Trưởng sở Cứu hoả quận Cam quý đoàn thể, tổ chức, quý cơ quan truyền thông, quý vị nhân sỹ trí thức, các nghệ sỹ, chư thiện hữu tri thức Phật tử xa gần đã hết lòng yểm trợ và phát tâm cúng dường để buổi lễ được thành tựu viên mãn. Sự yểm trợ, giúp đỡ quý báu của chư liệt vị là một khích lệ vô cùng lớn lao đối với Giáo Hội trong giai đoạn pháp nạn nghiệt ngã hiện nay.
Để đáp lại lòng thương yêu, tin tưởng của chư liệt vị, chúng tôi sẽ nỗ lực hơn nữa trong sứ mệnh phục vụ tha nhân, thượng cầu hạ hoá, đồng thời thành tâm kính mời quý đồng hương Phật tử hoan hỷ về chùa Điều Ngự để chúng ta cùng nhau tu học, đặc biệt xin quý vị đưa con em của mình về Chùa học Việt ngữ và Phật pháp vào mỗi Chủ Nhật. Cầu nguyện đức Phật thuỳ từ chứng minh gia hộ chư liệt vị phước huệ trang nghiêm, tín tâm kiên cố.
Chúng tôi cũng rất mong được lắng nghe cao kiến từ quý vị để chương trình hành hoạt của Chùa Điều Ngự mỗi ngày một hoàn hảo hơn. Mọi chi tiết có liên quan đến chương trình tu học xin hoan hỷ liên lạc:

14472 Chestnut St.
Westminster, CA 92683.
Điện thoại: (714) 890-9513.
Trân trọng,
TT Thích Viên Lý