Thứ Tư, 24 tháng 2, 2010

Huế Ơi ! Oan Nghiệt

http://www.scribd.com/doc/27346614/Doi-Loi-Cua-Nha-Xuat-Ban


ĐÔI LỜI CỦA NHÀ XUẤT BẢN

Kính thưa quý độc giả,
Kể từ khi cuốn sách Biến động miền Trung của Thiếu tá Liên Thành, nguyên Chỉ huy trưởng Cảnh sát Quốc gia Tỉnh Thừa thiên- Huế ra đời đã có quá nhiều sóng gió trên các diễn đàn. Người bênh kẻ chống, có khi dẫn đến những gay cấn, khó xử trước một vấn đề xem như lịch sử.
Xuất hiện trên diễn đàn Internet một loạt bài viết khá dài với nhóm từ LIÊN THÀNH VÀ MẮM TÔM của Bảo quốc Kiếm. Chúng tôi nhận thấy tác giả đã dẫn chứng cụ thể, luận chứng vững vàng để vạch rõ một số “không thật” của ông Liên Thành. Do đó, nhằm vào việc nghiên cứu những sự thật lịch sử trong các biến động miền Trung, chúng tôi đã yêu cầu tác giả Bảo quốc Kiếm hiệu đính và cho xuất bản. Tác giả đã đồng ý và lấy tiêu đề của cuốn sách là HUẾ ƠI ! OAN NGHIỆT.
Trong tác phẩm này, tác giả Bảo quốc Kiếm đã trình bày rõ ràng những chi tiết về địa danh, những sinh hoạt của Huế, những tình tiết về ông Liên Thành, những khổ nạn của Huế trong Biến động miền Trung…hoàn toàn khác với những gì ông Liên Thành trình bày. Đặc biệt lưu tâm của tác giả Bảo quốc Kiếm trong sách này là vụ Thảm sát Mậu thân 1968 tại Thành phố Huế. Tác giả đã cố gắng đối chiếu, phân tích những tài liệu liên quan của cả ba phe. Từ những tài liệu nước ngoài, đến tài liệu của Cộng sản, và cả những tài liệu do người và chính phủ Miền Nam Việt Nam đưa ra hầu góp phần làm sáng tỏ vấn đề.
Đất nước Việt nam đã trải qua những năm dài đau khổ trong cuộc chiến tương tàn. Chính vì thế, những trận hoả mù Tình báo, Chính trị, Tôn giáo đã phủ kín suy tư người Việt, gây những hiểu lầm trầm trọng trong mọi giới. Người đứng vào phe này, kẻ đứng vào phe kia, bảo thủ, vị kỷ, tự tôn, tự đại, kiêu căng…làm mất đi sự thâm tình của con Lạc cháu Hồng, đồng bào ruột thịt. Một số khác thì hầu như trùm mền kín mít trước những tai hoạ của Dân tộc. Nhận xét như thế, chúng tôi thấy sự xuất hiện của cuốn sách do Bảo quốc Kiếm viết là một sự cần thiết để mọi người chúng ta có cơ hội so sánh, kiểm chứng những vấn đề mà ông Liên Thành, một nhân vật có quyền lực, đưa ra. Chúng tôi tin tưởng sự phân tích một cách khoa học, vui vẻ, hoà nhã của tác giả sẽ giúp chúng ta hiểu rõ hơn những sự thật đã bị khóa kín trong những lời đầy hằn học của nhóm giới thiệu cũng như của tác giả Liên Thành đã thực hiện. Thử hỏi, quý vị hằn học ai? Ai là thủ phạm?
Hằn học với chế độ độc tài gia đình trị Ngô Đình Diệm hay hằn học với đại đa số đồng bào Phật tử bị áp bức, bị tù đày, bị bách hại, bị đối xử bất công bằng Dụ số 10, đã tranh đấu bất bạo động, đòi Tự Do Dân Chủ, khởi đi bằng Ngọn Lửa Từ Bi của Bồ Tát Thích Quảng Đức?
Hằn học với các Tướng lãnh Quân Phiệt của Miền Nam đã tự do xâu xé lẫn nhau, tranh giành quyền lợi riêng tư và phe nhóm đã làm suy yếu, làm mất chính nghĩa của Miền Nam Tự Do trên bước đường chống Cộng, hay hằn học với đại đa số quần chúng bất bình trước Quốc nạn Quân phiệt mà đại diện là GHPGVNTN đã chủ trương tranh đấu bất bạo động năm 1966 tại Đà Nẵng và Huế, đòi hỏi chính quyền Quân phiệt Thiệu Kỳ thực thi Tự Do Dân Chủ cho Miền Nam Việt Nam, tổ chức bầu cử Quốc Hội Lập Hiến, soạn thảo Hiến Pháp, xây dựng một chế độ Pháp trị, dương cao ngọn cờ chính nghĩa vì Tự Do Dân Chủ cho Miền Nam để chống Cọng sản độc tài Miền Bắc một cách hữu hiệu?
Hằn học với chính quyền Quân phiệt Thiệu Kỳ đã cấu kết với CIA xuống tay một cách tàn bạo phân hoá GHPGVNTN bằng sức mạnh của Dolla, bằng sắc luật 23/67 huỷ bỏ Hiến chương GHPGVNTN, chia GHPGVNTN làm hai khối: Khối Phật Giáo Ấn Quang và Khối Phật Giáo Việt Nam Quốc Tự để dễ bề cai trị, học theo đường lối chia để trị của thực dân Pháp hay hằn học với GHPGVNTN, một thực thể gắn liền với sự tồn vong của Dân tộc, đã bị tập đoàn Quân phiệt giải thể, gây chia rẽ trầm trọng trong khối Đại Đoàn Kết Dân Tộc?
Hằn học với những Tướng lãnh Miền Nam đã đào ngũ, bỏ trốn ra nước ngoài, ép buộc một Quân Lực Hùng Mạnh và anh dũng nhất Đông Nam Á Châu đành phải buông súng vì thiếu lãnh đạo, thiếu chỉ huy, biết bao nhiêu chiến sĩ anh hùng phải hy sinh vì tử thủ và số Quân-Cán-Chính VNCH còn lại thì chết dần, chết mòn trong ngục tù Cộng sản hay hằn học với GHPGVNTN, một Giáo Hội đã chống đối đường lối chính trị bán đứng Miền Nan Việt Nam cho Cộng sản Quốt Tế Nga-Tàu qua cuộc chiến “Cầu bại” của Hoa Kỳ và Quân phiệt Miền Nam, hay nói cách khác, VNCH là “Quân bài thí” trong chiến lược “be bờ” Trung Quốc trong chiến tranh lạnh cũng như chiến lược toàn cầu hoá của Hoa kỳ.
Trong thời gian Biến động Miền Trung, hầu hết Phật tử Huế và Đà Nẵng đã ủng hộ Trung Tướng Nguyễn Chánh Thi khi vị tướng can trường này đã đưa ra kế hoạch tấn công Miền Bắc cuối năm 1965, nhằm kết thúc cuộc chiến tranh Việt Nam thì bị bàn tay CIA và Tướng W.C.Westmoreland cách chức, tước bỏ binh quyền và đày biệt xứ sang Hoa Kỳ. GHPGVNTN là một thực thể gắn liền với sự tồn vong của Dân Tộc suốt hai ngàn năm lịch sử chống ngoại xâm. Điều dó không ai có thể phủ nhận. Khi tình thế đất nước đòi hỏi, GHPGVNTN phải có một thái độ chính trị lợi ích cho sự sống còn của Miền Nam Tự Do trước sự khống chế mọi mặt của Hoa Kỳ và tập đoàn Quân phiệt. Thái độ chính trị không Cộng Sản của GHPGVNTN đã được minh định từ lâu, tình báo CIA đã điều nghiên, phân tích và ghi chú vào hồ sơ đã được giải mật và phổ biến trên khắp các Diễn Đàn Internet, truyền thông và báo chí tại Hải Ngoại.
Nói đến Biến động miền Trung, phải nói đến biến cố 1966 và biến cố Tết Mậu Thân 1968. Chế độ Quân phiệt kéo dài từ 1963 đến 1967 không phải tự nó sụp đổ, nó bị đánh đổ. Biến cố 1966 do Phật giáo chủ trương để xoá bỏ chế độ Độc tài Quân phiệt đã đến giai đoạn củng cố thật vững chắc với Trung Tướng Nguyễn Văn Thiệu là Chủ Tịch Ủy Ban Lãnh Đạo Quốc Gia và Thiếu Tướng Nguyễn Cao Kỳ là Chủ Tịch Ủy Ban Hành Pháp Trung Ương, là Thủ Tướng. Cuộc tranh đấu tuy vô cùng cam go, bị xuyên tạc, bị vu cáo nặng nề, nhưng chính nhờ cuộc tranh đấu đó mới mở ra nền Đệ Nhị Cộng Hoà cho Miền Nam Việt Nam; có Tự Do Dân Chủ mới giữ vững được thành trì chống Cộng cho Thế Giới Tự Do thêm gần 10 năm nữa.
Có lẽ Biến động miền Trung còn muốn nhắc đến cuộc tổng công kích Tết Mậu Thân 1968 của những tên Cộng Sản khát máu và những kẻ lợi dụng Biến động miền Trung để làm những tên sát thủ, trả thù “Lịch sử và Dân tộc”. Những điều này đã được tác giả phân tích kỹ càng. Chúng ta cần phải bình tâm suy nghiệm!
Thủ phạm nào đã tạo phân hoá tìềm lực của hàng ngũ Quốc Gia chống Cộng? Thủ phạm nào đã trói tay Quân Lực VNCH và bán đứng Miền Nam Tự Do cho Cộng sản Nga Tàu qua bàn tay khát máu của CS Bắc Việt?
Hiện nay, những hành vi đánh phá GHPGVNTN từ trong nước ra đến Hải ngoại bằng phương tiện truyền thông, phổ biến tài liệu giả tạo, phát hành những tác phẩm dã sử thêu dệt, bưng bít sự thật từ xưa đến nay chỉ nhằm mục đích đập tan tiền năng kiên cường “Bi-Trí-Dũng” của GHPGVNTN đang tiếp tục cuộc đấu tranh trực diện với Cộng Sản Việt nam ngay từ trong nước ra đến Hải Ngoại qua sự lãnh đạo kiên trì của cố Đại Lão Hoà Thượng Đệ Tứ Tăng Thống Thích Huyền Quang và Đại Lão Hoà Thượng Thích Quảng Độ, Xử Lý Thường Vụ Viện Tăng Thống kiêm Viện Trưởng Viện Hoá Đạo GHPGVNTN.
Nhưng trên hết, Tổ Quốc chúng ta đang đứng trên bờ vực thẳm của diệt vong. Tập đoàn Bắc Bộ Phủ đang từng ngày bán nước. Bên trong, kẻ thù ngàn đời phương Bắc đang trèo cao, cắm sâu vào guồng máy chế độ, tình báo Tàu Cộng đã mở lưới, mọc rễ khắp mọi nơi trên đất nước. Bên ngoài, chúng đã từng bước lấn chiếm biên giới, cưỡng chiếm hải phận, cưỡng chiếm Hoàng Sa và Trường Sa, bắn giết ngư dân vô tội đang làm ăn trong hải phận Việt Nam. Tổ Quốc đang lâm nguy thì Liên Thành lại cho ra sách Biến Động Miền Trung, có tính xuyên tạc, bôi nhọ lịch sử hào hùng, bất khuất của Dân Tộc Việt và tạo ra sự chia rẽ Tôn giáo trong Cộng Đồng Dân Tộc, đáng lẽ phải được kêu gọi đoàn kết một lòng cứu nguy Tổ Quốc trước nạn xâm lăng tàn bạo của kẻ thù không đội trời chung phương Bắc.
Chúng tôi mong mỏi đồng bào cùng đọc, cùng suy gẫm, so sánh đối chiếu để tìm ra manh mối những bí mật của một thời tao loạn mà hầu như nó đã bị lãng quên oan uổng. Hãy thực sự tranh luận vì lương tâm của một người con dân Lạc Việt yêu nước, thư ơng nòi, chứ không phải tranh cải giành thắng lợi cho cá nhân hay cho phe nhóm của mình.
Với tất cả suy nghĩ như thế, chúng tôi trân trọng giới thiệu đến đồng bào độc giả cuốn sách HUẾ ƠI ! OAN NGHIỆT của tác giả Bảo quốc Kiếm.

Hoa kỳ ngày 09 tháng 01 năm 2010
NHÀ XUẤT BẢN THƯƠNG HUẾ


Paltalk_20100221_Diendan Cusi Uutu Voi Tiendo Dantoc Daophap gioi thieu quyen sach Hue Oi Oan Nghiet cua Bao Quoc Kiem _Tap 1

http://www.4shared.com/file/227182935/78227d49/Paltalk_2010_0220_BQK1_7527.html
http://www.4shared.com/file/227185974/f69eb062/Paltalk_2010_0220_BQK2_7055.html
http://www.4shared.com/file/227185982/98650998/Paltalk_2010_0220_BQK3_7140.html


From:
"Khong Nhu"

To:
"DD - VN POST" , PhoNang@yahoogroups.com, "DD - TRANH LUAN" , "DD - TIN TUC DAT VIET" , "DD - VIET NAM" , "DD - SINH VIEN" , "DD - VIA HE 2" , "DD - VN-TALKS" ... more
Cc:
tamman_03@yahoo.com, "_BAO QUOC KIEM"

Thưa ông Bảo Quốc Kiếm,Một lần nữa xin cám ơn ông đã trình bày và trả lời khúc chiết, rõ ràng với ngôn từ rất giản dị,nhưng không kém phần sắc bén ,đã đập tan những luận điệu gian xảo của phe nhóm ủng hộ quyển tiểu thuyết Biến Động MiềnTrung của tập thể Liên Thành. Như những ngày đầu tiên tôi đã cám ơn ông vì tôi đoán ông là một Phật tử nhưng không phải là những người trong cuộc và chắc chắn ông phải liên hệ ít nhiều đến chiến dịch Phượng hoàng, nếu không ông thể biết Liên Thành và tiểu khu Thừa Thiên rõ như vậy. Bài nói chuyện của ông đã giải tỏa những thắc mắc trên và cũng xóa đi những luận điệu ấu trĩ của những kẻ cho rằng ông là hồn ma bóng quế, là vô danh tiểu tốt v.v... Cũng cám ơn ông đã nhẹ nhàng cho một bài giảng về chuyện "nông dân". Bài học bàng bạc hơi hướm của Quốc Văn Giáo Khoa Thư vì đầy tình tự dân tộc và nó cũng sơ đẳng như những đoản văn mà thời tiểu học chúng ta không bao giờ quên. Nhưng nội dung bài học lại dành cho các nhà gọi là nhà văn, trí thức nên nó cũng hàm ý sâu sắc không kém gì một bài thuyết giảng ở Đại học đường. Chắc các bậc nhà văn, trí thức này sẽ thấm hơn, "tâm đắc" hơn chứ cần gì phải dùng đến những lời mạt sát nhau nặng nề mà thiên hạ vẫn thường thấy trên NET, phải không ông?". Chúc ông nhanh chóng "xuống trần" và thành công trong những lần ra mắt sách dưới đất. Cám ơn ông.Kính chàoNhư Không

Thứ Sáu, 19 tháng 2, 2010

Hiện Trạng Gia Đình Phật Tử Việt Nam



THÔNG CÁO BÁO CHÍ LÀM TẠI PARIS NGÀY 19.2.2010
Hiện Trạng Gia Đình Phật Tử Việt Nam qua bản Tường trình Lễ Thọ Cấp cho 51 Huynh trưởng tại chùa Giác HoaAdd Video
Nhân dịp lễ Kỷ niệm Chư Tánh Tử đạo, ngày 10 tháng 12 Kỷ Sửu, dương lịch 24.1.2010, Lễ Thọ Cấp cho 51 Huynh trưởng Gia Đình Phật tử Việt Nam (GĐPTVN) dưới sự Chứng minh của Đại lão Hòa thượng Thích Quảng Độ, Xử lý Thường vụ Viện Tăng Thống kiêm Viện Viện trưởng Viện Hóa Đạo, Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất (GHPGVNTN) và gần 20 Hòa thượng, Thượng tọa, Đại đức đại diện Hội đồng Lưỡng Viện và các Ban Đại diện các tỉnh thành.
Vượt hàng nghìn cây số trong sự khó khắn bức ép của công an địa phương ngăn cấm không cho lên đường, các Huynh trưởng GĐPTVN từ các tỉnh Quảng Trị, Thừa thiên –
Huế, Quảng Nam – Đà Nẵng, Quảng Đức, Phú Yên, Khánh Hòa, Bình Thuận, Đồng Nai đã
về chùa Giác Hoa, Saigon, tham dự Lễ Thọ Cấp. Suốt ngày này mấy chục công an bao vây từ đường hẽm vào chùa, trên Chánh điện, sau nhà trù gây lo lắng cho Phật tử. Nhưng rất may, chỉ là cuộc bao vây sẵn sàng hành động nhằm ngăn chận biến động hơn là cuộc đàn áp có chủ trương.
Bản Tường trình Lệ Thọ Cấp Tín cho 51 Huynh trưởng mà Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế nhận được từ Tổng vụ Thanh niên cho thấy rõ hoàn cảnh khó khắn, sách nhiễu do nhà cầm quyền Cộng sản gây ra tại các tỉnh thành nhằm ngăn cản các sinh hoạt giáo dục của thế hệ trẻ Phật giáo thuộc GHPGVNTN. Hoặc là các sinh hoạt này phải chấm dứt, hoặc là phải gia nhập hệ thống Gia Đình Phật tử thuộc Giáo hội Nhà nước. Mặc. Không sợ chông gai, đàn áp, Gia Đình Phật tử Việt Nam vẫn uy dũng hiện hữu dưới sự lãnh đạo của Đại lão Hòa thượng Thích Quảng Độ.
Theo bản Tường trình cho biết con số 51 Huynh trưởng tân thăng Cấp Tấn, tức cấp
lãnh đạo Liên đoàn, là “một tỷ lệ khá lớn so với khi GĐPTVN chưa bị phân hóa nói
lên sự tin tưởng và quyết tâm của Anh Chị Em Huynh Trưởng đối với GHPGVNTN trong
giai đoạn hiện tại”.
Vì vậy mà Đại lão Hòa thượng Thích Quảng Độ đề cao người Huynh trưởng vào giai đoạn đất nước điêu linh hôm nay, khi ngài ban Đạo từ :
”Huynh trưởng GĐPT là những vị phát tín tâm rất cao, phát hạnh nguyện rất lớn, đa số quí vị lại là thành phần thanh niên, trí thức trong xã hội, rất hăng hái, sẵn sàng trong mọi khó khăn, thử thách, là thành phần nòng cốt trong hàng ngũ tín đồ, nên trong công cuộc hộ pháp và hoằng truyền chánh pháp, Giáo Hội rất tin tưởng và trông chờ rất nhiều ở quí vị.
“Vì thế, ngày Lễ Thọ Cấp hôm nay sẽ đưa người Huynh trưởng GĐPTVN “cất bước theo những phương trời cao rộng”, nó chẳng những đánh dấu bước tiến trên con đường học Phật mà còn nhắc nhở vai trò hộ trì Chánh pháp, phục vụ Nhân loại và Dân tộc của người Huynh trưởng theo tinh thần Thông Điệp “Bồ tát thấy dân kêu ca, liền gạt lệ xông vào nơi chính trường hà khắt để cứu dân khỏi nạn lầm than” mà Thiền tổ Khương Tăng Hội đã đề ra”.
Bối cảnh mà người Huynh trưởng GĐPT phải đương đầu hiện nay được Hòa thượng Thích Thanh Quang, Tổng vụ trưởng Tổng vụ Thanh niên, vạch rõ qua Huấn từ :
“Nhìn lại những mưu mô thâm độc của các thế lực vô minh trong hơn 3 thập kỷ qua quyết bức tử Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất bằng những thủ đoạn giết người, giam cầm, tra tấn, vu cáo, bôi nhọ nhưng không có gì ghê tởm hơn là phá hoại nhân cách con người. Với thủ đoạn nầy họ đã làm cho Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất chúng ta bị phân hóa trầm trọng bởi những người đã vì danh vì lợi vì những ham muốn thấp hèn mà bán đứng nhân cách để đổi lấy hư danh như Về Nguồn, Tăng Ni Hải Ngoại, Giáo Hội Liên Châu mà mục đích chính không ngoài việc tiếp tay với nhà nước Cọng Sản để triệt tiêu Giáo Hội Truyền Thừa của Dân Tộc”.
(…) Hơn thế nữa các ban Hướng Dẫn đã bất chấp nguy hiểm dìu dắt các em vượt hàng
ngàn cây số về đây trình diện trước mặt Đại Lão Hòa Thưởng Xử Lý Thường Vụ Viện
Tăng Thống kiêm Viện Trưởng Viện Hóa Đạo cùng Chư Tôn Hội Đồng Lưỡng Viện
GHPGVNTN để xin phát nguyện thọ nhận trách nhiệm của Người Huynh Trưởng Gia Đình
Phật Tử Việt Nam. Hành động nầy đã biểu hiện một lời thế sắt son với Đạo Pháp và
Dân Tộc, một niềm tin dũng mãnh vào đường hướng của GHPGVNTN do Đạo Lão Hòa
Thượng XLTV/VTT kiêm Viện Trưởng VHĐ/GHPGVNTN lãnh đạo và sự trung thành với lý
tưởng cao đẹp của Tổ Chức Gia Đình Phật Tử. (…) Người Phật Tử hành đạo cũng chính là đóng góp xây dựng quê hương, đó là hai mặt của một thể thống nhất giữa Dân Tộc và Đạo Pháp mà thực tế đã minh chứng qua 2000 năm lịch sử”.
Sau đây là nguyên văn bản Tường trình :
GIÁO HỘI PHẬT GIÁO VIỆT NAM THỐNG NHẤT
VIỆN HÓA ĐẠO
TỔNG VỤ THANH NIÊN
GIA ĐÌNH PHẬT TỬ VIỆT NAM
VP: Chùa Giác Minh - K 356, đường Hoàng Diệu - Thành Phố Đà Nẵng
BẢN TƯỜNG TRÌNH
LỄ THỌ CẤP TÍN HUYNH TRƯỞNG GIA ĐÌNH PHẬT TỬ VIỆT NAM
và ĐẠO TỪ của Đại lão Hòa thượng Thích Quảng Độ, Xử lý Thường vụ Viện Tăng Thống
kiêm Viện trưởng Viện Hóa Đạo
Kính gởi: - Chư Tôn Hội Đồng Lưỡng Viện Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất.
Văn Phòng II Viện Hóa Đạo.
· Chư Tôn Cố Vấn Giáo Hạnh Gia Đình Phật Tử Việt Nam
· Ban Hướng Dẫn Gia Đình Phật Tử các cấp.
· Anh Chị Em Huynh Trưởng Quốc Nội và Hải Ngoại.

CƠ DUYÊN
Để thăng tiến tổ chức, hằng năm Ban Hướng Dẫn Trung Ương Gia Đình Phật Tử Việt Nam triệu tập Hội Đồng Xếp Cấp để đánh giá sự tu học, rèn luyện nhân cách, xác định ý chí và lập trường của người Huynh Trưởng nhằm trao trách nhiệm duy trì và phát triển tổ chức đúng theo đường hướng của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất được nêu rõ trong Nội Qui Gia Đình Phật Tử Việt Nam và Qui Chế Huynh Trưởng Gia Đình Phật Tử Việt Nam do Viện Hóa Đạo GHPGVNTN duyệt y.
Năm nay, căn cứ theo Hồ Sơ Xếp Cấp Huynh Trưởng do Ban Hướng Dẫn các Tỉnh Thành
đệ nạp, Hội Đồng Xếp Cấp Huynh Trưởng Trung Ương đã bình chọn 51 Huynh Trưởng vào hàng Cấp Tín trong đó có 29 Huynh Trưởng đương nhiên, 13 Huynh Trưởng đặc cách vì thiếu 1 năm thâm niên Cấp Tập và 09 Huynh Trưởng đặc cách vì chưa nhận Chứng Chỉ Chính Thức Trúng Cách Trại Huyền Trang.
Đây là một tỷ lệ khá lớn so với khi GĐPTVN chưa bị phân hóa nói lên sự tin tưởng và quyết tâm của Anh Chị Em Huynh Trưởng đối với GHPGVNTN trong giai đoạn hiện tại.
Để củng cố niềm tin và quyết tâm ấy, Ban Hướng Dẫn Trung Ương quyết định xin Hòa
Thượng Tổng Vụ Trưởng Tổng Vụ Thanh Niên đệ đạt lên Viện Hóa Đạo cho các Huynh
Trưởng Cấp Tín Tân Thăng được về Chùa Giác Hoa nhân Lể Kỷ Niệm Chư Thánh Tử Đạo,
Chư Vị Tiền Bối Hữu Công vào ngày 10.12 năm Kỷ Sửu, trước là dự Lễ Kỷ Niệm để
tỏ lòng tri ân chư vị đã hy sinh thân mạng, máu xương bảo vệ Đạo Pháp và Dân
Tộc, sau là được đãnh lễ Đại Lão Hòa Thượng Xử Lý Thường Vụ Viện Tăng Thống kiêm
Viện Trưởng Viện Hóa Đạo cùng Chư Tôn Túc trong Hội Đồng Lưỡng Viện mà lâu nay
anh chị em đã đặt trọn niềm tin và kính ngưỡng, sau đó được phát nguyện thọ nhận
Cấp Tín trước Đại Lão Hòa Thượng cùng Chư Tôn Hội Đồng Lưỡng Viện lân mẫn chứng
minh, đồng thời Anh Chị Em được hội ngộ sau bao năm khao khát gặp mặt nhau, nắm tay nhau mà cơ duyên chưa từng có.
CHUẨN BỊ
Mặc dù nhà nước vẫn đang ra sức tiêu diệt GHPGVNTN, qui chụp GHPGVNTN là bất hợp
pháp và kết tội những ai tham gia sinh hoạt GHPGVNTN là vi phạm pháp luật. Cụ
thể nhất là mới đây vào tháng 7.2009 sau khi vào Bình Định tham dự Lễ Tiểu Tường
Đức Cố Đệ Tứ Tăng Thống, các Huynh Trưởng từ Bình Thuận, Lâm Đồng, Quảng Nam Đà
Nẵng, Quảng Trị, Thừa Thiên đã bị chính quyền và công an mời làm việc. Sau đó
vào tháng 8.2009 nhân ngày Hiếu và ngày Hạnh của GĐPT, hàng chục Huynh Trưởng
Thừa Thiên đã bị công an và chính quyền triệu tập, thậm chí có người bị mời luôn
cả phụ huynh để đe dọạ. Do đó Gia Đình Phật Tử Vụ đã có Kháng Thư ngày 30.8.2009
gởi đến Ông Nguyễn Tấn Dũng, Thủ Tướng Nước Cọng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam
phản đối việc khủng bố Huynh Trưởng triền miên nầy.
Dù vậy, khi được Đại Lão Hòa Thượng chấp thuận với sự hổ trợ tích cực của Thượng Tọa Phó Viện Trưởng, Hòa Thượng Tổng Vụ Trưởng Tổng Vụ Từ Thiện Xã Hội, Hòa Thượng Tổng Vụ Trưởng và Đại Đức Phó Tổng Vụ Trưởng Tổng Vụ Thanh Niên, Ban Hướng Dẫn Trung Ương lập tức kiểm định tinh thần Huynh Trưởng và tất cả đều quyết tâm lên đường chấp nhận mọi bất trắc xãy ra, dù biết đây là một chuyến đi mạo hiểm.
Với tinh thần đó, Ban Hướng Dẫn Quảng Nam Đà Nẵng tình nguyện thuê một chiếc xe lớn để vào Giác Hoa, đồng thời đón các Huynh Trưởng thuộc các địa phương dọc Quốc Lộ I. Xe của Ban Hướng Dẫn Thừa Thiên nhận trách nhiệm đón các Huynh Trưởng Quảng Trị. Riêng các Huynh Trưởng Tây Nguyên và Quảng Đức tự túc.
KHÓ KHĂN VẪN LÊN ĐƯỜNG
Để mọi việc được chu đáo, Hòa Thượng Tổng Vụ Trưởng Tổng Vụ Thanh Niên cùng Huynh Trưởng Tổng Thư Ký Ban Hướng Dẫn Trung Ương lên đường ngay để kịp thời trình lên Viện chương trình buổi lễ, đồng thời cùng Đại Đức Phó Tổng Vụ Trưởng chuẩn bị cho buổi lễ được chu toàn.
Trong lúc chuẩn bị thì Huynh Trưởng Vụ Trưởng nhận được nhiều tin nhắn nặc danh hăm dọa việc tổ chức Thọ Cấp. Đồng thời Công An đã đến gặp Anh Nguyễn Tất Trực, Trưởng Ban Hướng Dẫn Thừa Thiên để dò hỏi danh sách người tham dự, phương tiện di chuyển, mục đích chuyến đi vv... Sau đó các Huynh Trưởng Thừa Thiên báo tin là một số anh chị em đã bị công an đến nhà khuyên nhủ không nên tham gia vì nhiều lý do, trong đó có lý do ngày giáp tết giao thông không an toàn. Nhận thấy có sự hăm dọa cho chuyến đi nhưng Ban Hướng Dẫn Thừa Thiên vẫn quyết tâm lên đường bằng cách cho anh em đi tàu lửa. Tàu khởi hành lúc 11g trưa 23.1.2010 và đoàn đến Giác Hoa lúc 5g sáng ngày 24.1.2010 an toàn.
Đoàn Quảng Nam Đà Nẵng đã bất chấp nguy hiểm, khởi hành lúc 8g sáng ngày 23, sau một ngày một đêm vất vã trên đường xuyên Việt, đã đón được anh chị em Huynh Trưởng Đại Diện các Tỉnh Thành từ Phú Yên, Khánh Hòa, Đồng Nai, Bình Thuận và các Huynh Trưởng Cấp Tín Tân Thăng về đền Giác Hoa lúc 4g30 sáng ngày 24 đúng như dự kiến và tất cả bình an.
Đại Đức Thích Từ Giáo, Chánh Đại Diện GHPGVNTN Quảng Trị cũng đã đích thân dẫn các Huynh Trưởng Quảng Trị đi xe đò về đến Giác Hoa cùng thời gian đã định. Hành trình đầy lo âu và vất vã đã được bù đắp khi tay bắt mặt mừng trong niềm vui hội ngộ.
LỄ THỌ CẤP
8g: sáng các Huynh Trưởng tự động đứng hai hàng từ cổng vào chùa để cung đón Đại Lão Hòa Thượng từ Thanh Minh Thiền Viện đến Giác Hoa dự Lễ.
Thượng Tọa Chơn Tâm, Tổng Vụ Trưởng Giáo Dục, Đại Đức Thích Viên Hỷ, Phó Tổng Vụ
Trưởng Tổng Vụ Thanh Niên và Huynh Trưởng Vụ Trưởng Gia Đình Phật Tử Vụ cung nghinh Đại Lão Hòa Thượng vào phương trượng, tại đây Thượng Tọa Phó Viện Trưởng, Chư Hòa Thượng, Thượng Tọa Tổng Vụ Trưởng, Chư Tôn thuộc các Ban Đại Diện Tỉnh Thành, Chư Tôn Cố Vấn Giáo Hạnh nghênh đón Đại Lão Hòa Thượng thật trang trọng và ấm cúng.
· 8g30: - Đại Lão Hòa Thượng cùng Chư Tôn quang lâm Tổ Đường, niêm hương tưởng nguyện Lịch Đại Tổ Sư, Chư Thánh Tử Đạo, Chư Tiền Bối Hữu Công.
· Các Huynh Trưởng Cấp Tấn đại diện Ban Hướng Dẫn Trung Ương đãnh lễ Chư Tôn Đức, cung thỉnh Chư Tôn quang lâm chánh điện.
· Tại Chánh Điện, tất cả Huynh Trưởng tham dự trang nghiêm cung đón Đại Lão Hòa Thượng và Chư Tôn Đức chứng minh.
· Huynh Trưởng Nguyễn Tất Trực, Ủy Viên Nội Vụ Ban Hướng Dẫn Trung Ương giới thiệu Chư Tôn Đức tham dự:
· Đại Lão Hòa Thượng XLTV/VTT kiêm Viện Trưởng VHĐ trực tiếp chứng minh.
· Thượng Tọa Thích Viên Định, Phó Viện Trưởng kiêm Tổng Thư Ký VHĐ.
· Hòa Thượng Thích Như Đạt, Tổng Vụ Trưởng Tổng Vụ Tăng Sự.
· Hòa Thượng Thích Không Tánh, Tổng Vụ Trưởng Tổng Vụ Từ Thiện Xã Hội.
· Hòa Thượng Thích Thanh Quang, Tổng Vụ Trưởng Tổng Vụ Thanh Niên.
· Thượng Tọa Thích Như Tấn, Tổng Vụ Trưởng Tổng Vụ Hoàng Pháp.
· Thượng Tọa Thích Chơn Tâm, Tổng Vụ Trưởng Tổng Vụ Giáo Dục.
· Thượng Tọa Thích Nguyên Lý, Tổng Thủ Quỷ VHĐ.
· Hòa Thượng Thích Nhật Ban, Chánh Đại Diện GHPGVNTN Tỉnh Đồng Nai.
· Thượng Tọa Thích Chánh Niệm, Cố Vần Giáo Hạnh GĐPTVN.
· Thượng Tọa Thích Minh Nguyêt, Chánh Đại Diện Tỉnh Tiền Giang.
· Đại Đưc Thích Giác Hiếu, Phó Ban Đại Diện Tỉnh Phú Yên.
· Đại Đức Thích Từ Giáo, Chánh Đại Diện Tỉnh Quảng Trị.
· Đại Đức Thích Viên Hỷ, Phó Tổng Vụ Trưởng Tổng Vụ Thanh Niên.
Cùng Chư Tôn Túc trong các Ban Đại Diện Tỉnh Thành.
· Huynh Trưởng Lê Công Cầu, Vụ Trưởng Gia Đình Phật Tử Vụ dâng lời Tác Bạch

LỜI TÁC BẠCH CỦA VỤ TRƯỞNG TRƯỞNG BAN
HƯỚNG DẪN TRUNG ƯƠNG GIA ĐÌNH PHẬT TỬ VIỆT NAM
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật.
Ngưỡng Bạch Đại Lão Hòa Thượng Xử Lý Thường Vụ Viện Tăng Thống kiêm Viện Trưởng
Viện Hóa Đạo GHPGVNTN.
Ngưỡng Bạch Chư Tôn Giáo Phẩm Hội Đồng Lưỡng Viện.
Ngưỡng Bạch Chư Tôn Cố Vấn Giáo Hạnh GĐPTVN.
Ngưỡng Bạch Chư Tôn Đức.
Gần 70 năm hịện hữu trên đất nước Việt Nam thân yêu và hơn 30 năm vươn mình ra
hải ngoại. Gia Đình Phật Tử Việt Nam không ngừng duy trì và phát triển mục đích
cao đẹp của mình. Mục đích ấy đã được Viện Hóa Đạo GHPGVNTN chuẩn nhận qua 8 lần
phê duyệt Biên Bản Đại Hội Huynh Trưởng Toàn Quốc Gia Đình Phật Tử Việt Nam.
Với tinh thần tự giác và giác tha của Đạo Phật, mục đích của Gia Đình Phật Tử đã khẳng định qua 2 mục tiêu rõ rệt: Mục tiêu thứ nhất là giáo dục thanh thiếu và đồng niên thành Phật Tử chân chính và mục tiêu thứ hai là góp phần xây dựng xã hội theo tinh thần Phật Giáo.
Dưới chế độ độc tài phi tôn giáo, trước hiểm họa GHPGVNTN bị bức tử hằng ngày
bởi các thế lực vô minh thì việc thực hiện hai mục tiêu của GĐPT phải chấp nhận
nhiều hy sinh và gian khó. Thế nhưng, với niềm tin tuyệt đối vào đường hướng của
GHPGVNTN do Đức Cố Đệ Tứ Tăng Thống và Đại Lão Hòa Thượng XLTV/VTT kiêm Viện
Trưởng VHĐ lãnh đạo cùng với sự bảo bọc hết lòng của Chư Tôn Đức thuộc GHPGVNTN,
Anh Chị Em Huynh Trưởng chúng con tại các địa phương vẫn duy trì thực hiện hoài bảo của tổ chức là đào tạo con người, những con người chân chính. Nơi nào có thuận duyên thì tập trung học tập, nơi nào thiếu thuận duyên thì học hàm thụ, hòng đáp ứng được niềm tin yêu của Giáo Hội và Chư Tôn Đức trong Hội Đồng Lưỡng Viện.
Ngưỡng Bạch Chư Tôn Đức,
Song song với việc rèn luyện nhân cách Huynh Trưởng , công việc thăng tiến tổ chức là công tác trọng yếu và thường xuyên để đánh giá khả năng, đạo đức, tinh thần và sự kiên định của Huynh Trưởng bằng một Hội Đồng Xếp Cấp Trung Ương nhằm gạn lọc những tinh hoa đã được huấn luyện hòng trao sứ mệnh dìu dắt các thế hệ đàn em trong công cuộc phụng sự Đạo Pháp và Dân Tộc.
Trong tinh thần ấy, hôm nay anh em chúng con, đứa từ Đông Hà Quảng Trị nơi từng là địa đầu giới tuyến, đứa từ Huế, Quảng Nam Đà Nẵng, Khánh Hòa, Phú Yên, Đồng Nai, Bình Thuận dải đất miền Trung vốn nhiều đau thương mất mát. Đứa từ Tây Nguyên, nơi mái nhà dân tộc đang lo âu trước hiểm họa tàn phá môi sinh và đứa từ Quảng Đức nơi ấp ủ ngọn lửa thiêng của một thời Pháp Nạn. Anh chị em chúng con qui tụ về đây, về trong màu Lam ruột thịt dù mỗi đứa một nơi với hoài vọng được đảnh lễ anh linh Chư Thánh Tử Đạo, Chư Vị Tiền Bối Hữu Công, được đảnh lễ Đại Lão Hòa Thượng và Chư Tôn Giáo Phẩm Hội Động Lưỡng Viện đã dẫn dắt chúng con trong công cuộc giải trừ Quốc Nạn và Pháp Nạn mà bao năm qua chúng con đã đặt trọn niềm tin, kính ngưỡng và tôn thờ.
Và sau hết chúng con ngưỡng nguyện Đại Lão Hòa Thượng và Chư Tôn Giáo Phẩm lân mẫn chứng minh cho các Huynh Trưởng Cấp Tín Thăng của chúng con được tho trì giới pháp.
Ngưỡng Bạch Chư Tôn Đức,
Huynh Trưởng Cấp Tín Tân Thăng của chúng con là Huynh Trưởng cấp Liên Đoàn, cho nên sự chứng minh của Đại Lão Hòa Thượng và Chư Tôn Giáo Phẩm là một ân đức cao cả, hộ trì cho chúng con vững bước thực hiện mục tiêu thứ hai của GĐPT là góp phần xây dựng xã hội theo tinh thần Phật Giáo.
Ân đức ấy là hành trang vào đời của các Huynh Trưởng Cấp Tín đang hiện diện trước ngôi Tam Bảo, những người sẽ gánh lấy trách nhiệm rèn luyện nhân cách con người trong xã hội hiện tại, một xã hội phi nhân, tham lam, thù hận, trụy lạc, tha hóa bởi nền giáo dục duy vật biện chứng, đang dìm thanh thiếu nhi Việt Nam xuống vực thẳm của nền đạo lý Dân Tộc .
Ngưỡng nguyện Chư Tôn Đức tác đại chứng minh
NAM MÔ THƯỜNG TINH TẤN BỒ TÁT MA HA TÁT
· 3 hồi chuông trống Bát Nhã,
· Cung Thỉnh Đại Lão Hòa Thượng niêm hương Bạch Phật.
· Cử bài Trầm Hương Đốt.
· Đồng tụng bài Tựa Kinh Lăng Nghiêm.
· Huynh Trưởng Đoàn Thanh Thông, Tổng Thư Ký Ban Hướng Dẫn Trung Ương tuyên đọc
Quyết Định Cấp Tín PL 2553 do Ban Hướng Dẫn Trung Ương GĐPTVN ban hành đã được
Hòa Thượng Tổng Vụ Trưởng Tổng Vụ Thanh Niên duyệt y.
· Lễ Truyền Ánh Sáng Tôn Trí :
· Thượng Tọa Phó Viện Trưởng pháp thoại về Ý Nghĩa Vô Tận Đăng.
· Đại lão Hòa Thượng cùng Chư Tôn truyền Ánh Sáng Tôn Trí.
· Tất cả Huynh Trưởng Cấp Tín Tân Thăng quỳ xuống tiếp nhận ánh sáng.
· Huynh Trưởng Cấp Tín Tân Thăng đọc Lời Phát Nguyện:
· Nguyện suốt đời Chánh Tín và phụng sự Tam Bảo, vâng giữ giới pháp đã lãnh thọ.
· Nguyện suốt đời trung thành với Lý Tưởng Gia Đình Phật Tử, duy trì và phát triển Tổ Chức theo đúng đường hướng của GHPGVNTN.
· Nguyện suốt đời trau dồi bản thân để hoàn thành trách nhiệm và bổn phận của một

Huynh Trưởng Cấp Tín.
· Đại Lão Hòa Thượng cùng Chư Tôn gắn Phù Hiệu Cấp Tín cho các Huynh Trưởng ân Tân Thăng.
· Hòa Thượng Tổng Vụ Trưởng Tổng Vụ Thanh Niên, thừa ủy nhiệm Viện Hóa Đạo Chấp nhận Lời Phát Nguyện và ban Huấn Từ ( đính kèm )

GIÁO HỘI PHẬT GIÁO VIỆT NAM THỐNG NHẤT
VIỆN HÓA ĐẠO
TỔNG VỤ THANH NIÊN
VP: Chùa Giác Minh-K356/42 đường Hoàng Diệu-Thành Phố Đà Nẵng

TỔNG VỤ TRƯỞNG TỔNG VỤ THANH NIÊN
VIỆN HÓA ĐẠO – GHPGVNTN
HUẤN TỪ
NHÂN LỄ THỌ CẤP TÍN HUYNH TRƯỞNG GĐPTVN
Phật Lịch 2553 - 10.12.Kỷ Sửu ( 24.01.2010 )Tại Chùa Giác Hoa – Sài Gòn
NAM MÔ BỔN SƯ THÍCH CA MÂU NI PHẬT
Ngưỡng Bạch Đại Lão Hòa Thượng Xử Lý Thường Vụ Viện Tăng Thống kiêm Viện Trưởng
Viện Hóa Đạo Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất.
Ngưỡng Bạch Chư Tôn Đức Hội Đồng Lưỡng Viện.
Kính thưa Đạo Hữu Vụ Trưởng Gia Đình Phật Tử Vụ và Ban Hướng Dẫn Trung Ương GĐPTVN.
Thưa toàn thể anh chị em Huynh Trưởng Đại Diện Ban Hướng Dẫn các Tỉnh Thành cùng các Huynh Trưởng tham dự Lể Thọ Cấp Phật Lịch 2553.
Với tinh thần giải phóng tự kỷ và tịnh hóa nhân gian, đạo Phật đã du nhập vào Việt Nam đưa dân tộc bước lên đường văn hiến như một khẳng định của Trí tuệ, Từ Bi và Bình Đẳng. Thời cuộc có thịnh suy nhưng Đạo Phật chưa bao giờ thăng trầm trong đại nguyện cứu khổ để đưa con người tới bến bờ tự do và giải thoát. Tiếp nối bản hoài của Lịch Đại Tổ Sư, tiếng nói của Giáo Hội Phật Giáo Viêt Nam Thống Nhất đã cất lên hòa quyện vào tiếng nói của các Tôn Giáo, Đoàn Thể, của các bậc nhân sĩ trí thức, các văn nghệ sĩ, các nhà đấu tranh dân chủ, các thế hệ thanh niên, sinh viên, học sinh cùng tiếng kêu thống thiết của triệu triệu nông dân, ngư dân và dân oan tạo thành tiếng nói chung của Cộng Đồng Dân Tộc để giải trừ Quốc Nạn và Pháp Nạn.
Hôm nay, chúng con thay mặt cho những thành viên trong tổ chức Tổng Vụ Thanh Niên trực thuộc Viện Hóa Đạo Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất vân tập về đây tham dự ngày Kỷ Niệm Chư Thánh Tử Đạo, Chư vị Tiền Bối Hữu Công đã đổ bao xương máu, mồ hôi và nước mắt để đem lại sự sống còn cho Dân Tộc và Đạo Pháp.
Ngưỡng nguyện công đức ấy, chúng con xin đê đầu đảnh lễ Giác Linh Đức Cố Đệ Tứ
Tăng Thống, Đại Lão Hòa Thượng Xử Lý Thường Vụ Viện Tăng Thống kiêm Viện Trưởng
Viện Hóa Đạo cùng Chư Tôn Hội Đồng Lưỡng Viện GHPGVNTN đã uy dũng tiếp nối bản
hoài của Lịch Đại Tổ Sư dẫn dắt chúng con vượt qua bao chướng nạn để làm tròn sứ mệnh của người Phật Tử đối với Đạo Pháp và Dân Tộc trong giai đoạn đầy cam go và thử thách nầy.
Ngưỡng Bạch Đại Lão Hòa Thượng cùng Chư Tôn Đức.
Nhìn lại những mưu mô thâm độc của các thế lực vô minh trong hơn 3 thập kỷ qua quyết bức tử Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất bằng những thủ đoạn giết người, giam cầm, tra tấn, vu cáo, bôi nhọ nhưng không có gì ghê tởm hơn là phá hoại nhân cách con người. Với thủ đoạn nầy họ đã làm cho Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất chúng ta bị phân hóa trầm trọng bởi những người đã vì danh vì lợi vì những ham muốn thấp hèn mà bán đứng nhân cách để đổi lấy hư danh như Về Nguồn, Tăng Ni Hải Ngoại, Giáo Hội Liên Châu mà mục đích chính không ngoài việc tiếp tay với nhà nước Cọng Sản để triệt tiêu Giáo Hội Truyền Thừa của Dân Tộc.
Nhưng ngược lại, trong bùn, sen vẫn ngát hương !
Giữa bao tranh chấp, thù hận, trụy lạc, tham ô, đưa thanh thiếu nhi Việt Nam xuống vực thẳm của đạo đức thì Gia Đình Phật Tử Việt Nam ( một thành viên trực thuộc Tổng Vụ Thanh Niên) vẫn un đúc gìn giữ và phát huy nhân cách con người theo đúng tinh thần Bi Trí Dũng đó là Giáo Dục Thanh Thiếu và Đồng Niên thành Phật Tử chân chính, góp phần xây dựng xã hội theo tinh thần Phật Giáo. Với Tinh Thần đó, những năm vừa qua các Ban Hướng Dẫn Gia Đình Phật Tử các Tỉnh Thành đã tích cực tổ chức các khóa huấn luyện Huynh Trưởng để mong đào tạo những người anh, người chị gương mẫu, dìu dắt các em vượt qua bảo táp của thời đại.
Và giờ đây dù ở trong vòng kìm tỏa của chế độ độc tài, Anh Chị Em Huynh Trưởng
thuộc các Ban Hướng Dẫn đã hoàn thành sứ mạng của mình là đào tạo được hơn 50
Huynh Trưởng được xếp vào hàng Huynh Trưởng Cấp Tín - Cấp Lãnh Đạo Liên Đoàn của
Gia Đình Phật Tử Việt Nam. Hơn thế nữa các ban Hướng Dẫn đã bất chấp nguy hiểm
dìu dắt các em vượt hàng ngàn cây số về đây trình diện trước mặt Đại Lão Hòa
Thưởng Xử Lý Thường Vụ Viện Tăng Thống kiêm Viện Trưởng Viện Hóa Đạo cùng Chư
Tôn Hội Đồng Lưỡng Viện GHPGVNTN để xin phát nguyện thọ nhận trách nhiệm của
Người Huynh Trưởng Gia Đình Phật Tử Việt Nam. Hành động nầy đã biểu hiện một lời
thế sắt son với Đạo Pháp và Dân Tộc, một niềm tin dũng mãnh vào đường hướng của
GHPGVNTN do Đạo Lão Hòa Thượng XLTV/VTT kiêm Viện Trưởng VHĐ/GHPGVNTN lãnh đạo
và sự trung thành với lý tưởng cao đẹp của Tổ Chức Gia Đình Phật Tử.
Trước Ngôi Tam Bảo, trước Đại Lão Hòa Thượng XLTV/VTT kiêm VT/VHĐ cùng Chư Tôn
Hội Đồng Lưỡng Viện cho con được bày tỏ sự thương kính đến các Anh Chị Em, xin tán thán tinh thần cao đẹp ấy lên Đại Lão Hòa Thượng cùng Chư Tôn Hội Đồng Lưỡng Viện chứng tri.
Thưa Các Anh Chị Em.
35 năm Quốc Nạn và Pháp Nạn, sự hội ngộ của Thầy trò chúng ta hôm nay là một duyên lành hy hữu. Duyên lành ấy được un đúc bởi hồn thiêng của Chư Thánh Tử Đạo, bởi ân đức của Chư Tôn Lãnh Đạo GHPGVNTN và với tinh thần trách nhiệm của Mỗi Một Huynh Trưởng chúng ta.
Trong giờ phút trang nghiêm nầy, giờ phút mà các Anh Chị đang lắng đọng tâm tư
để phát nguyện lên Ngôi Tam Bảo: trọn đời dâng hiến cho Đạo Pháp và Dân Tộc,
dâng hiến cho lý tưởng mà các anh chị đang tôn thờ, dâng hiến cho tương lai của
đàn em thân yêu, Thầy xin được cung kính Đãnh Lễ Đại Lão Hòa Thượng XLTV/VTT
kiêm Viện Trưởng VHĐ/GHPGVNTN cùng Chư Tôn Hội Đồng Lưỡng Viện đã dành tất cả
ưu ái để Chứng Minh cho buổi lễ quan trọng nầy.
Riêng các anh chị em Huynh Trưởng Đại Diện cũng như hàng Cấp Tín Tân Thăng, Thầy xin nhắc một câu: người Phật Tử hành đạo cũng chính là đóng góp xây dựng quê hương, đó là hai mặt của một thể thống nhất giữa Dân Tộc và Đạo Pháp mà thực tế đã minh chứng qua 2000 năm lịch sử, Thầy xin cầu mười phương Chư Phật, Chư Bồ Tát gia hộ cho tất cả vững bước vào đời, chia xẽ với GHPGVNTN một trách nhiệm đầy hy sinh và gian khó trong công cuộc giải trừ Quốc Nạn và Pháp Nạn hiện nay.
Kính Thưa tất cả Anh Chị Em Huynh Trưởng,
Mùa Xuân đã về, mùa đem lại sức sống cho vạn vật và nhân sinh. Để cho mùa xuân được thăng hoa vĩnh cửu, Đạo Phật đã xuất hiện nơi trần thế. Là con Phật chúng ta nguyện đem tất cả tâm thành để phục vụ nhân thế trên tinh thần Phật Giáo. Xin cầu nguyện một mùa Xuân Đất Nước lại về trên Tổ Quốc thân yêu, một mùa Xuân Quốc Nạn và Pháp Nạn được giải trừ.
NAM MÔ ĐƯƠNG LAI HẠ SANH DI LẶC TÔN PHẬT
Đạo từ của Đại lão Hòa thượng Xử lý Thường vụ Viện Tăng Thống kiêm Viện trưởng
Viện Hóa Đạo, GHPGVNTN do Hòa Thượng Thích Như Đạt, Tổng Vụ Trưởng Tổng Vụ Tăng
Sự tuyên đọc :
GIÁO HỘI PHẬT GIÁO VIỆT NAM THỐNG NHẤT
VIỆN HÓA ĐẠO
Thanh Minh Thiền Viện, 90 Trần Huy Liệu, P. 15, Q. Phú Nhuận, TP. Sài gòn
Phật lịch 2553 HĐLV/ĐT/XLTV
ĐẠO TỪ
của Đại lão Hòa thượng Thích Quảng Độ
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật
Kính Bạch Chư Tôn Đức,
Kính thưa quí Huynh trưởng GĐPTVN có mặt hôm nay.
Kính thưa Quí liệt vị,

Hôm nay là ngày Lễ Thành Đạo của Đức Thích Ca từ phụ. Nhờ có sự thành đạo, chứng quả vị Phật này, mới có Đức Phật ở cõi Ta Bà, mới có đạo giải thoát, để chúng ta nương theo những lời chỉ dạy của Ngài mà tu hành.
Kính thưa quí Phật tử,
Đức Thế Tôn lúc thị tịch nơi rừng Ta La Song Thọ, Ngài có lời phú chúc, giao trọng trách hoằng truyền Chánh pháp cho bốn chúng đệ tử là: Tỳ Kheo, Tỳ Kheo ni, Cư sĩ nam và Cư sĩ nữ. Thông điệp Từ bi, bình đẳng không giai cấp của Phật đà, đã mang lại nguồn sống thanh cao cho nhân loại, đã mở ra con đường Chánh pháp đưa chúng sinh vượt qua biển khổ mau đến bến bờ an vui giải thoát. Hôm nay quí vị Huynh trưởng các Miền, Tỉnh, Thành cùng về dự lễ tưởng niệm Chư thánh tổ tiền bối hữu công, cũng là để dự lễ thọ cấp Gia Đình Phật Tử Việt Nam (GĐPTVN), việc làm nầy ngoài ý nghĩa tiến bước trên con đường học Phật, nó còn thể hiện trọng trách của người Phật tử tại gia. Thay lời Hội đồng Lưỡng viện, GHPGVNTN, tôi có lời tán thán đạo tâm cao cả, hạnh nguyện vô bờ trong việc phò trì Chánh pháp của quí vị.
Trải qua hai ngàn năm lịch sử Phật Việt, con thuyền Chánh pháp cũng tùy thuận thế sự mà có lắm nỗi thăng trầm, bỉ cực; thế nhưng cũng qua đó, cho chúng ta thấy, 2000 năm lịch sử Phật giáo Mâu Tử, Tăng Hội; Phật giáo Vạn Hạnh, Phù Vân;
Phật giáo Tịnh Khiết, Đôn Hậu, Huyền Quang luôn đồng cam cộng khổ cùng dân tộc Việt. Tuy có những lúc thăng trầm, nhưng nhờ những bậc Cao Tăng, những vị Tăng, Tín đồ Phật tử, hy sinh để bảo vệ đạo Pháp, trong đó cũng có các vị Huynh Trưởng GĐPTVN, mà đạo Giải thoát mới còn tiếp nối, hoằng truyền cho đến ngày hôm nay.
Ngày Lễ Thành Đạo còn là ngày lễ Hiệp kỵ, tri ân các bậc Tiền bối hữu công với đạo pháp. Trong đó có các Hoà thượng, Thượng Toạ, Đại Đức, Tăng , Ni, các Huynh trưởng GĐPTVN, những vị đã xã thân để bảo vệ Đạo Pháp trong những thời điểm Pháp nạn nguy nan.
Kính thưa Quí Huynh Trưởng GĐPT,
Hôm nay quí vị Huynh trưởng GĐPT xa gần về đây, trước là để hầu kỵ các vị Tổ sư, các vị Huynh trưởng có công với đạo Pháp đã quá cố, nhân Lễ này, Quí vị còn phát tâm Qui y, Thọ cấp để tiếp tục kế thừa mạng mạch công cuộc hộ Pháp và hoằng dương chánh Pháp đến những lớp đàn em sau này.
Điều đó chứng tỏ, Quí vị đã phát huy đầy đủ phương châm: Bi, Trí, Dũng của GĐPT, đã vượt qua bao khó khăn, thử thách, trở ngại, để hôm nay, đông đảo quí vị, đã có mặt trong Đại Lễ này. Đó là một công đức vô cùng to lớn và trân quí.
Huynh trưởng GĐPT là những vị phát tín tâm rất cao, phát hạnh nguyện rất lớn, đa số quí vị lại là thành phần thanh niên, trí thức trong xã hội, rất hăng hái, sẵn sàng trong mọi khó khăn, thử thách, là thành phần nòng cốt trong hàng ngũ tín đồ, nên trong công cuộc hộ pháp và hoằng truyền chánh pháp, Giáo Hội rất tin tưởng và trông chờ rất nhiều ở quí vị.
Vì thế, ngày lễ thọ cấp hôm nay sẽ đưa người Huynh trưởng GĐPTVN “cất bước theo những phương trời cao rộng”, nó chẳng những đánh dấu bước tiến trên con đường học Phật mà còn nhắc nhở vai trò hộ trì Chánh pháp, Phục vụ Nhân loại và Dân tộc của người Huynh trưởng theo tinh thần Thông Điệp “Bồ tát thấy dân kêu ca, liền gạt lệ xông vào nơi chính trường hà khắt để cứu dân khỏi nạn lầm than” mà Thiền tổ Khương Tăng Hội đã đề ra.
Mong rằng, trong những ngày tới, trong tương lai, sẽ còn gặp nhiều khó khăn, trở ngại, nhưng tất cả chúng ta vẫn tinh tấn, dũng mãnh, kiên trì tiếp tục con đường chánh đạo mà ngày hôm nay chúng ta đã phát nguyện, đã phát tâm, chọn lựa để làm lý tưởng, làm hướng đi cho cuộc đời mình.
Trân trọng kính chào Chư Tôn Đức và liệt quí vị.
Nam Mô Thường Tinh Tấn Bồ Tát Ma Ha Tát.
· Huynh Trưởng Nguyễn Đức Thủy ( Thừa Thiên ) thay mặt các Huynh Trưởng Đại Diện cùng các Huynh Trưởng Cấp Tín Tân Thăng đọc Cảm Từ ( đính kèm )

CẢM TỪ
CỦA ĐẠI DIỆN HUYNH TRƯỞNG THAM DỰ LỄ THỌ CẤP PL2553
Nam Mô Bổ Sư Thích Ca Mâu Ni Phật
Ngưỡng Bạch Đại Lão Hòa Thượng Xử Lý Thường Vụ Viện Tăng Thống kiêm Viện Trưởng
Viện Hóa Đạo GHPGVNTN.
Ngưỡng Bạch Chư Tôn Giáo Phẩm trong Hội Đồng Lưỡng Viện.
Ngưỡng Bạch Hòa Thượng Tổng Vụ Trưởng Tổng Vụ Thanh Niên.
Kính Thưa Ban Hướng Dẫn Trung Ương GĐPTVN cùng các Anh Chị Huynh Trưởng Đại Diện
ban Hướng Dẫn các Tỉnh Thành.
Chúng con cảm nhận rằng, khi đứng trong đội ngủ Áo Lam, được làm người Huynh Trưởng là một vinh dự. Được Thọ Cấp để chính thưc làm người Huynh Trưởng lại càng vinh dự hơn.
Cho nên đối với 51 Anh Chị Em chúng con trên các Tỉnh Thành toàn quốc về đây thọ nhận Cấp Tín do Viện Hóa Đạo trực tiếp chứng minh thì vinh dự ấy lớn lao không gì sánh bằng.
Với hoàn cảnh khó khăn của Giáo Hội Phật Giáo Việt nam Thống Nhất hơn ba thập niên qua, tại các địa phương, chúng con đã được Quí Ngài che chở và giáo dưỡng, được các Anh Chị trong Ban Hướng Dẫn dìu dắt nên ngày càng lớn lên trong niềm tin và lý tưởng.
Đã đến lúc phải chung vai gánh vác cùng các Anh chị đi trước, giữ vững và phát triển truyền thống của Tổ chức Gia Đình Phật Tử Việt Nam dưới sự lãnh đạo của GHPGVNTN.
Nhờ phước duyên lớn, hôm nay chúng con vân tập về đây, trước bảo điện của Ngôi Tam Bảo chứng minh cho chúng con thọ nhận nhiệm vụ của người Huynh Trưởng Cấp Tín GĐPTVN, một trách nhiệm nặng nề hơn nhưng thật diễm phúc và vinh dự vì đã bao năm mơ ước, hôm nay chúng con được nhận lãnh lời chỉ giáo trược tiếp của Ngài Đại Lão Hòa Thượng XLTV/VTT kiêm Viện Trưởng Viện Hóa Đạo cùng Quí Ngài trong Hội Đồng Lưỡng Viện.
Những lời chỉ giáo ấy không khác gì giòng sữa mẹ thấm vào cơ thể chúng con, cho chúng con biết bao tình thương ưu ái, dạy cho chúng con nghĩa đạo hiếu trung, thật sự tình nghĩa cha con khó lòng xao lãng.
Ngưỡng Bạch Quí Ngài,
Thật sự đáng buồn, vì chỉ ít phút nữa thôi, chúng con đã phải rời xa Quí Ngài, Quí Anh Chị để trở về địa phương mình, không biết khi nào gặp lại. Mơ ước thì quá nhiều mà thời gian gần gũi thì quá ngắn. Chúng con không muốn rời xa, muốn nán lại thêm đôi chút quì dưới chân Ngài để bày tỏ hết lòng kính ngưỡng. Nhưng chúng con nhận biết rằng những lời giáo huấn của Ngài là niềm vui bất diệt cho chúng con, trang bị cho chúng con thêm nghị lực trong cuộc đời Huynh Trưởng mà không phải ai cũng có được may mắn như hôm nay.
Rời xa Quí Ngài, chúng con hứa khắc ghi lời vàng ngọc, xem đây là giây phút khó phai và cũng là dấu ấn sâu đậm trong hành trang GĐPT của chúng con.
Cuối cùng chúng con nguyện cầu Phật Lực gia hộ để Quí Ngài Pháp Thể Khinh An, Huệ Mạng Tăng Trưởng, tiếp tục lãnh đạo Giáo Hội cho đến ngày Pháp Nạn và Quốc Nạn được giải trừ.
Đồng thời kính chúc các Anh Chị trong Ban Hướng Dẫn Trung Ương, Ban Hướng Dẫn các Tỉnh thành Bồ Đề Tâm Kiên Cố để duy trì và phát triển Gia Đình Phật Tử Việt Nam trong giao đoạn đầy cam go và thử thách nầy.
NAM MÔ THƯỜNG TINH TẤN BỒ TÁT MA HA TÁT.
· Thượng Tọa Phó Viện Trưởng cử xướng Tứ Hoàng Thệ Nguyện, Tam Tự Qui y và Hồi Hướng Công Đức.
· 3 hồi chuông trống Bát Nhã kết thúc Buổi Lễ.
· Cung thỉnh Đại Lão Hòa Thượng cùng Chư Tôn quang lâm Tổ Đường cử hành Lễ Tưởng
Niệm Chư Thánh Tử Đạo, Chư vị tiền bối hữu công.

Mừng ! Ai cũng mừng.
Mãi chú tâm vào buổi Lễ, bây giờ nhìn lại mới thấy Công An thường phục đứng đầy sân chùa, cả 2 bên hành lang Chánh Điện, nhưng mọi gương mặt Huynh Trưởng đều rạng rỡ một nụ cười.

Vui ! Ai cũng vui.
Buổi cơm trưa thân mật, anh em ngồi quây quần bên nhau, sợ thời gian qua nhanh không đủ để tâm tình nên nhiều người ham nói mà quên ăn !
BÊN NGƯỜI QUÍ KÍNH
2g chiều Anh Chị Em Huynh Trưởng đã ngồi ngay ngắn trước Chánh Điện chờ đợi được tiếp xúc với Ôn Viện trưởng. Hồi hộp không biết Ôn có khoẻ không vì buổi sáng trong Lễ Thọ Cấp Ôn rất mệt sau một đêm mất ngủ do bệnh nên đã ủy nhiệm Ôn Long Quang tuyên đọc Đạo Từ.
2g5 Ôn Quảng Độ rạng rỡ bước vào Chánh Điện, bên Ôn còn có Ôn Long Quang, Thầy
Viên Định, Thầy Chơn Tâm, Thầy Viên Hỷ (sau buổi Lễ Hòa Thượng Thích Thanh
Quang, Tổng Vụ Trưởng Thanh Niên vội vã về Đà Nẵng để kịp điểu trị cơn bênh kinh
niên đã hành hạ Hòa Thương cả chục năm trời ). Sau khi cung thỉnh Ôn an tọa,
Huynh Trưởng Vụ Trưởng Lê Công Cầu trình lên Ôn ước nguyện của anh chị em: xa
xôi, cách trở, eo hẹp phương tiện, đa số chỉ “văn kỳ thanh mà bất kiến kỳ hình”
giờ đây được quây quần quanh Ôn, được diện kiến pháp thể của Ôn, đó là một ân
đức lớn lao mà Ôn đã dành cho anh em Huynh Trưởng GĐPT, kính mong Ôn hoan hỷ ban
Pháp Nhũ cho chúng con thêm nghị lực để gánh vác trọng trách của người Huynh Trưởng Gia Đình Phật Tử Việt Nam.
Ôn đã ngậm ngùi khái quát Pháp Nạn của GHPGVNTN từ sau năm 1975 cho đến nay, song song với Pháp Nạn, Quốc Nạn do Đảng Cộng Sản Việt Nam gây ra cho Dân Tộc và Đất Nước càng ngày càng trầm trọng có thể sẽ đưa 85 triệu đồng bào vào ách nô lệ Bắc Phương.
Với tinh thần Bồ Tát, GHPGVNTN buộc lòng phải dấn thân vào con đường đấu tranh để giải trừ Quốc Nạn và Pháp Nạn. GHPGVNTN không làm chính trị, nhưng GH có quyền bày tỏ Thái Độ Chính Trị, mọi thành viên của Giáo Hội nhất là hàng Cư sĩ có quyền thực hiện thái độ chính trị của mình.
Ngày nay với sự chỉ đạo của Đảng Cộng Sản, các thế lực vô minh đã tìm mọi cách vu khống xuyên tạc GHPGVNTN nhất là các vị lãnh đạo tiền nhiệm hòng dập tắt tiếng nói uy dũng của GHPGVNTN. Anh Chị Em Huynh Trưởng GĐPT đã thể hiện tinh thần vô úy, cùng Gíao hội chịu đựng những thử thách cam go trong giai đoạn vô cùng khó khăn nầy, mong rằng anh chị em bình tỉnh, sáng suốt giữ vững con đường mà GHPGVNTN đã đi, đang đi và sẽ đi đến cùng để đạt được tự do, dân chủ và toàn vẹn lãnh thổ.
Thời gian đã hết, cuộc hội ngộ đã đến giờ tạm biệt, anh chị em Huynh Trưởng chen lấn vào chụp ảnh lưu niệm với Ôn, ai cũng mong mang được hình ảnh qui kính về làm hành trang trong cuộc đời Huynh Trưởng, nhất là các Huynh trưởng Cấp Tín Tân Thăng.
Tiển đưa Ôn Viện trưởng và Chư Tăng hồi phương trượng, Anh Chị Em Huynh Trưởng cũng ngậm ngùi Dây Thân Ái chia tay. Đoàn Quảng Nam Đà Nẵng cùng các Tỉnh rời Giác Hoa lúc 16 g cùng ngày. Đoàn Thừa Thiên Huế phải ra sân ga đợi đến 11g khuya tàu mới chuyển bánh.
Sau gần một tuần trở về trú xứ, các Huynh Trưởng tham dự Lễ Thọ Cấp đang tạm bình yên, chưa có động thái nào từ phía chính quyền. Gia Đi2ng Phật Tử Vụ kính tường trình để Chư Tôn Đức cùng Toàn thể Anh Chị Em Huynh Trưởng kính tường.
Phật Lịch 2553, Giác Minh ngày 30 tháng 01 năm2010
TUN. VỤ TRƯỞNG GĐPT VỤ TỔNG THƯ KÝ
TÂM HOÀNH- ĐOÀN THANH THÔNG

Thứ Tư, 10 tháng 2, 2010

Thông điệp Xuân Canh Dần 2010

THÔNG CÁO BÁO CHÍ LÀM TẠI PARIS NGÀY 9.2.2010

Thông Điệp Hãy Cùng Đứng lên Xuân Canh Dần 2010

của Đại lão Hòa thượng Thích Quảng Độ

Hôm nay Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế vừa nhận được bức Thông điệp Xuân Canh Dần 2010 :
Hãy Cùng Đứng lên của Đại lão Hòa thượng Thích Quảng Độ từ trong nước gửi ra để phổ biến.

Bức Thông điệp Xuân năm nay là tập đại thành con đường dân tộc của Phật giáo biểu thị từ thời Đức đệ Nhất Tăng thống Thích Tịnh Khiết cuối thập niên 60 cho đến nay dưới sự lãnh đạo của Đại lão Hòa thượng Thích Quảng Độ, Xử lý Thường vụ Viện Tăng Thống. Những lời trích từ các văn kiện của Đức Đệ Nhất Tăng Thống Thích Tịnh Khiết, Đức Đệ Tam Tăng Thống Thích Đôn Hậu, Đức Đệ Tứ Tăng Thống Thích Huyền Quang, cùng sự xác nhận của Đại lão Hòa thượng Thích Quảng Độ hôm nay, cho thấy hai điều trọng yếu : Một là con đường dân tộc Phật giáo trước sau như một, chẳng đổi thay một ly ; Hai là tình trạng khổ đau, bức hiếp, mất tự do, không an lạc của nhân dân vẫn y nguyên, chẳng đổi thay một ly, vẫn còn là vấn nạn thi thiết chưa có lời đáp, chưa có giải pháp đổi thay.
Bởi vậy trong bức Thông điệp Xuân năm nay, Đại lão Hòa thượng Thích Quảng Độ kêu gọi Hãy Cùng Đứng Lên như một giải pháp chuyển hóa thời cơ.
Từ năm 1969, trong Thông điệp Xuân Kỷ Dậu, Đức Tăng thống Thích Tịnh Khiết đã xác nhận : “Chúng ta không có quyền trao vận mệnh dân tộc này cho những người phi dân tộc, ngụy dân tộc, phản dân tộc. (...) Chỉ có chúng ta, những người Việt đang sống trên đe dưới búa, đang bị tước đoạt quyền sống và bị phá hoại mới có đủ tư cách để tự biện minh trong mọi quyết định vận mệnh chung cho một thể chế quốc gia dân tộc do chính chúng ta tự quyết mà thôi”. Đây là tình hình đất nước cần giải quyết từ cơ bản của tâm tư và ý chí người dân Việt. Một năm sau, Thông điệp Con Đường Hóa Giải, Xuân Canh Tuất, 1970, Ngài khẳng định : “Phật tử không phải là một tập thể đứng giữa thụ động, mà phải là thế lực Hóa Giải chủ động tiến tới”.
Ngày nay, Đại lão Hòa thượng Thích Quảng Độ giải thích tâm tư ấy như ý chí và hành động của người Phật tử thời hiện đại : “Tâm tư của người Phật tử ngày nay là tâm tư của kẻ bị dày xéo từ một thế kỷ rưỡi qua vì những thế lực ngoại lai muốn biến Việt Nam thành chiến trường, thành thị trường, thay vì đạo trường. Tâm tư ấy biến thành cuộc vận động không ngưng nghỉ của Phật giáo suốt thế kỷ XX cho đến nay để phục vụ dân tộc, tổ quốc, nhân loại theo sứ mệnh tôn giáo, chứ không theo cương vị chính trị”. Đây là sự phát triển cơ bản của tinh thần và nội dung tôn giáo trong vấn đề nhân sinh và xã hội.
Những ai còn hồ đồ hay manh tâm tiêu diệt một tiềm lực dân tộc, là Phật giáo, để vu cáo Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất “làm chính trị” mà không lo “tu hành”, thì đây là lời khẳng định của Giáo hội qua phát ngôn của vị lãnh đạo tối cao Phật giáo, Đại lão Hòa thượng Thích Quảng Độ : Phật giáo “phục vụ dân tộc, tổ quốc, nhân loại theo sứ mệnh tôn giáo, chứ không theo cương vị chính trị”. Có nghĩa là : “Thái độ của Giáo hội đối với nhà đương quyền Xã hội Chủ nghĩa là thái độ của tôn giáo đối với những chính sách sai lầm, những khuynh loát chính trị, những lạm dụng đất nước và quần chúng”. Không gì rõ hơn, mà đương nhiên 85 triệu dân cũng không làm gì khác hơn là khước từ và chống đối “những chính sách sai lầm, những khuynh loát chính trị, những lạm dụng đất nước và quần chúng”.
Vì những “những chính sách sai lầm, những khuynh loát chính trị, những lạm dụng đất nước và quần chúng” ấy mới có hiện trạng hôm nay, ngoài thì nạn ngoại xâm lăm le chờ chực, trong thì hiếp bức dân lành bằng một chính sách triền miên ngụy nhân quyền, phi dân chủ hòa trộn giữa phát xít và cộng sản. Nên Đại lão Hòa thượng Thích Quảng Độ báo động : “Chủ quyền dân tộc đang bị uy hiếp bằng những quyền lực cương (hard power, PTTPGQT chú) hay quyền lực nhu (soft power, PTTPGQT chú) của các manh tâm nước lớn. Phật tử là người hiểu thời thông biến, nên không thể nhắm mắt quay lưng trước các ý đồ mãi quốc. Nước mất thì đạo suy. Cho nên giữ nước là con đường dân tộc hai nghìn năm cứu mình, cứu người đưa quê hương thoát ly xâm lăng, nô lệ và cuồng tín”.
Lời kêu gọi “Hãy Cùng Đứng Lên” để làm gì ? Lời đáp đã giải rõ trong bức Thông Điệp Xuân năm nay : Để chận đứng tức khắc hiện trạng Đảng và Nhà nước Cộng sản đang “ngăn cản sự phát triển quốc gia, làm cho văn hóa suy đồi, đạo lý nghiêng ngửa”.

Xin mời quý độc giả đọc nguyên văn bức Thông Điệp Xuân Canh Dần, 2010 sau đây :

GIÁO HỘI PHẬT GIÁO VIỆT NAM THỐNG NHẤT
VIỆN TĂNG THỐNG
Thanh Minh Thiền Viện, 90 Trần Huy Liệu, Phường 15, Quận Phú Nhuận,
TP Saigon
Phật lịch 2553
Số 01 /VTT/XLTV

THÔNG ĐIỆP HÃY CÙNG ĐỨNG LÊN XUÂN CANH DẦN - 2010
của Đại lão Hòa thượng Thích Quảng Độ

Nam Mô Đương Lai Hoan Hỉ Từ Thị Di Lặc Tôn Phật
Kính bạch Chư Tôn Trưởng lão,Chư Hòa thượng, Thượng tọa, Đại đức Tăng Ni,Cùng toàn thể Phật tử và Đồng bào các giới trong, ngoài nước,

Năm cũ qua, năm mới đến. Nhân danh Hội đồng Lưỡng Viện, tôi xin gửi đến toàn thể chư liệt vị Trưởng lão, Hòa thượng, Thượng tọa, Đại đức Tăng Ni, nam nữ Cư sĩ Phật tử cùng Đồng bào các giới trong và ngoài nước lời cầu chúc một năm an lành, như ý và viên thành Phật sự.
Vì nhớ tưởng mà cây trổ lộc xuân nở hoa, nên Xuân là Mùa Nhớ tưởng. Người dân Việt nhớ tưởng Ông Bà, Tổ tiên đã sinh thành ra nòi giống, quê hương ; người Phật tử nhớ tưởng đức Phật đã trải xuống cõi Diêm Phù Đề con đường giải thoát giác ngộ, đồng lúc nguyện cầu cho Đức Phật Di Lặc thị hiện giữa Mùa Xuân dân tộc, đem tứ vô lượng tâm cải hóa thế giới hận thù, tranh chấp.
Trong Mùa Nhớ tưởng, xin chư liệt vị chớ quên công đức sâu dày của Đức cố Đệ tứ Tăng thống, Đại lão Hòa thượng Thích Huyền Quang. Vì nhờ Ngài mà Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất vẫn còn hiện hữu uy nghi trước thời đại Pháp nhược ma cường. Nhớ tưởng Ngài là đem hết thân tâm thực hiện lời Ngài căn dặn qua bức Thông điệp Xuân Di Lặc, Phật lịch 2544 :
« Làm con Phật là vượt khỏi địa vị phàm phu, phát bồ đề tâm mà bước vào ngôi vị Bồ Tát. Lấy tâm Đại Bi bảo bọc chúng sanh, lấy tâm Đại Từ làm lợi ích cho chúng sanh, lấy tâm Vô Ngại dẹp tan các chướng duyên và áp bức đang đè nặng nhân thế và muôn loài. Bồ đề tâm ở đâu, Bồ tát ở đó ; Bồ tát ở đâu, Phật đạo ở đó ; Phật đạo ở đâu, An lạc và Tự do ở đó. Bồ đề tâm được phát khởi, thì mọi khổ đau mới chấm dứt ; dù đó là đau khổ vì vô minh hay vì tham luyến, đau khổ của bần cùng hay đau khổ vì áp bức. Công năng này chứa sẵn trong mọi người con Phật, chỉ cần chí thành ưu tư, ước vọng an lành cho hết thảy chúng sanh là Bồ đề tâm hoạt dụng và biến hóa khôn lường ».
Trước cảnh đảo điên của thời thế làm phân hóa lòng người, thì chúng ta hãy nhớ tưởng lời Đức Đệ Tam Tăng Thống, Đại lão Hòa thượng Thích Đôn Hậu, như bức cẩm nang giải quyết sự khủng hoảng sa lầy của Tăng đoàn do ngoại nhân độc phá. Ngài dạy :
« Trong lịch sử truyền bá Phật Giáo Việt Nam cũng như thế giới, có lúc rất bi thảm đầy tủi nhục, nhưng cũng có lúc vẻ vang rất đáng tự hào. Lúc bi thảm là lúc bản thể của Tăng bị lu mờ, nội bộ của Tăng bị phân hóa và thành phần của Tăng có nhiều quan điểm dị biệt, giới hạnh suy kém và hiểu biết đạo lý một cách cục bộ, phiến diện. Trái lại, lúc vẻ vang là lúc nội bộ chúng Tăng hòa hiệp, biết gạt bỏ những quyền lợi riêng tư, những ngã chấp tầm thường, để tiến xa trên con đường tịnh hạnh, lấy giác ngộ, giải thoát làm cứu cánh, lấy bản nguyện độ sanh làm sự nghiệp »
Đặc biệt năm nay chúng ta hướng lòng tưởng nhớ Đức cố Đại lão Hoà thượng Thích Tịnh Khiết, Ngài là vị Tăng thống thứ nhất thời cận và hiện đại nối tiếp giai phẩm khởi sự từ thời Đinh, lúc Việt Nam minh định chủ quyền dân tộc sau mười thế kỷ bị Bắc phương uy hiếp. Nhớ Ngài là hiến mình hiện diện trên đất nước còn thương đau hôm nay như một thực thể hòa bình. Trong bức Thông điệp Xuân Kỷ Dậu, Phật lịch 2513, Ngài nhắc nhở ân cần :
« Hòa bình chỉ có ý nghĩa đích thực khi bảo đảm được quyền tự chủ quốc gia và những quyền tự do dân chủ căn bản của dân chúng, trong sinh hoạt cộng đồng thế giới. (…) Chúng ta phải hiện diện như một thực thể tiêu biểu đích thực cho nguyện ước Hòa bình của dân tộc để nói lên tiếng nói phát xuất từ thâm tâm con người và tiềm lực dân tộc. Chúng ta không có quyền trao vận mệnh dân tộc này cho những người phi dân tộc, ngụy dân tộc, phản dân tộc. (...) Chỉ có chúng ta, những người Việt đang sống trên đe dưới búa, đang bị tước đoạt quyền sống và bị phá hoại mới có đủ tư cách để tự biện minh trong mọi quyết định vận mệnh chung cho một thể chế quốc gia dân tộc do chính chúng ta tự quyết mà thôi ».
Nhân dân Việt Nam, trong đó có Phật tử, phải được sống trong an lạc và tự do để phát triển. Phát triển đời sống vật chất cũng như đời sống văn hóa và tâm linh. Vì vậy Giáo hội phải nói lên ngưỡng vọng của 85 triệu người đòi hỏi cuộc sống nhân quyền và dân chủ để phát triển. Hơn nữa, hiện nay chủ quyền dân tộc đang bị uy hiếp bằng những quyền lực cương hay quyền lực nhu của các manh tâm nước lớn. Phật tử là người hiểu thời thông biến, nên không thể nhắm mắt quay lưng trước các ý đồ mãi quốc. Nước mất thì đạo suy. Cho nên giữ nước là con đường dân tộc hai nghìn năm cứu mình, cứu người đưa quê hương thoát ly xâm lăng, nô lệ và cuồng tín.
Tâm tư của người Phật tử ngày nay là tâm tư của kẻ bị dày xéo từ một thế kỷ rưỡi qua vì những thế lực ngoại lai muốn biến Việt Nam thành chiến trường, thành thị trường, thay vì đạo trường. Tâm tư ấy biến thành cuộc vận động không ngưng nghỉ của Phật giáo suốt thế kỷ XX cho đến nay để phục vụ dân tộc, tổ quốc, nhân loại theo sứ mệnh tôn giáo, chứ không theo cương vị chính trị. Vì vậy mà thái độ của Giáo hội đối với nhà đương quyền Xã hội Chủ nghĩa là thái độ của tôn giáo đối với những chính sách sai lầm, những khuynh loát chính trị, những lạm dụng đất nước và quần chúng.
Cụ thể của chính sách sai lầm, khuynh loát chính trị, lạm dụng đất nước và quần chúng vừa được một lần nữa thấy rõ trong những ngày vừa qua. Khi Nhà nước Xã hội chủ nghĩa đưa ra tòa án giả trá những phần tử ưu tú tương lai của đất nước. Những người tay không tấc sắt với tấm lòng ưu tư trước nạn ngoại xâm và đời sống không có nhân quyền dân chủ, mà Nhà nước và Đảng chẳng đoái hoài. Giáng xuống họ những bản án giam tù và quản thúc nặng nề, khiến dư luận trong và ngoài nước công phẫn, khinh miệt. Đây là bản án của Chế độ Thực dân đầu thế kỷ XX đang được tái hồi cho toàn thể dân tộc vào đầu thiên niên kỷ thứ ba.
Hiểu rõ bi kịch đang ngăn cản sự phát triển quốc gia, làm cho văn hóa suy đồi, đạo lý nghiêng ngửa như thế, chư liệt vị Trưởng lão, Hòa thượng, Thượng tọa, Đại đức Tăng Ni, cùng đồng bào Phật tử trong và ngoài nước hãy cùng đứng lên đảm trách sự cứu khổ trừ nguy mà đức Phật trao truyền : Hễ là Chánh đạo thì tiến tới, chỉ sợ bước tới không mau ; hễ không phải Chánh đạo thì lui bước, chỉ sợ đi lui không gấp.
Nguyện cầu chư Phật mười phương gia hộ chư Liệt vị năm an lành, thành công viên mãn đại nghĩa bồ đề.
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật.

Làm tại Thanh Minh Thiền Viện,
Saigon, ngày 8.2.2010
Xử lý Thường vụ Viện Tăng Thống
kiêm Viện trưởng Viện Hóa Đạo, GHPGVNTN

(ấn ký)Sa môn Thích Quảng Độ

VĂN HÓA VÀ CHÍNH TRỊ

LÝ ĐẠI NGUYÊN

VĂN HÓA VÀ CHÍNH TRỊ


Với nền Nhận Thức Nhân Chủ Nhân Văn thời đại, thì Văn Hóa vừa là nền móng, vừa là nội dung, vừa là hướng vươn tới Chân, Thiện, Mỹ, luôn luôn thăng hóa của Con Người, của lịch sử Dân Tộc và Thế Giới. Vì thế, Chính Trị là sự suy tư, phán đoán, lựa chọn đường hướng, thế cách, hành xử của Con Người trong mọi lãnh vực sinh hoạt xã hội, quốc gia và quốc tế và còn định hình cho các Chế Độ. Nên hiện nay được gọi là Dân Quyền, hay là Quyền của Công Dân mỗi Quốc Gia. Biểu hiện cụ thể quyền lực chính trị ra ở 3 lãnh vực: Tôn Giáo là Giáo Quyền. Cai Trị là Thế Quyền. Đại Chúng là Dân Quyền. Vậy, Văn Hóa là Thể của Chính Trị, mà Chính Trị là Dụng của Văn Hóa. Nên Con Người sống giữa thế giới vô thường nhị nguyên: “đúng, sai - thiện, ác - tốt, xấu…”, bắt buộc mỗi người phải có quyền tự do, tự chủ và trách nhiệm về sự lựa chọn chế độ xã hội chính trị của mình, để ứng xử với mọi đối tượng, mọi tình huống, sao cho hợp tình, hợp lý, hợp cảnh, hợp pháp, đúng với nhận thức nhân văn chung, không trái với đạo đức làm người của mình, không làm hại người, hư vật, để mỗi người thể hiện quyền làm người chân chính của mình trong cuộc sống cộng đồng xã hội loài người. Để chung sức xây dựng một Xã Hội Người Tự Do Dân Chủ trong đó quyền Tự Do, Tự Chủ, Sáng Tạo của mỗi người trở thành cứu cánh của Lịch Sử Nhân Loại. Vì vây, người xưa gọi Chính Trị là Nghệ Thuật Thỏa Hiệp. Nay có thể gọi Chính Trị là Nghệ Thuật Ứng Xử.

Những người vì thiếu hiểu biết, hoặc vì bất cứ lý do nào đó, mà không thực hiện quyền làm chính trị của mình, tức là tự chối bỏ quyền tự do, tự chủ lựa chọn của mình, nhường cho kẻ khác quyết định vận mệnh của mình rồi đấy! Hay, có những người cho rằng: Chính trị là lãnh vực đầy ác hiểm, thủ đoạn, dối trá, lừa bịp, mánh khóe, quỷ quái, rình rập hại nhau, nên mình cần phải xa lánh. Lỗi lầm, sai trái đó là do người làm chính trị với tâm gian tà, trí quỷ quyệt đã làm sa đọa Chính Trị thành Tà Trị mà ra. Nên những hành vi sa đọa ấy phải gọi là Tà Trị chứ không thể cho đó là Chính Trị được nữa. Đã là chính trị thì tự nó phải là việc làm chính đáng, tốt lành, chân thật đem lại sự an lành cho Con Người, thịnh trị cho Quốc Gia, công bằng cho Xã Hội, hòa bình cho Thế Giới. Nó thuộc về toàn dân, là Nhân Quyền, là quyền lợi thiết thân, mà mọi công dân đều có bổn phận, trách nhiệm thi hành, đó là Dân Quyền được ứng cử và bầu cử những người đại diện mình vào các cơ quan công quyền quốc gia. Hoặc tham gia các chính đảng để tranh cử, để được bầu lên cầm quyền. Hay đóng góp công sức của mình cho các đoàn thể tôn giáo, ngôn luận, chính trị, nghiệp vụ mà mình theo. Gọi là các Tập Thể Xã Hội Dân Sự. Chính các tập thể xã hội công dân này mới là sức mạnh của toàn dân, của dân tộc để tự bảo vệ lấy giá trị tự do, tinh thần tự chủ, quyền lợi tư hữu của mỗi người trong chế độ Dân Chủ Tự Do. Nhằm giữ cho luật pháp nghiêm minh, chính quyền trong sạch, chính trị chân chính, xã hội công bằng, kinh tế phát triển, đất nước phú cường, thế giới hòa bình.


QUYỀN LỰC CHÍNH TRỊ


Từ ngàn xưa, nhân loại đã thấm thía và bị trả giá quá đắt về những sai trái trong lãnh vực chính trị, nên mới nói: “Làm Thầy Thuốc mà sai thì giết chỉ một mạng người. Làm Chính Trị mà sai thì hại cả một đời, cả một nước. Làm Văn Hoá mà sai thì hại đến muôn người, muôn đời, và muôn nước”. Vì Văn Hóa có giá trị trường cửu, rộng lớn, là biểu hiện của “Chân Lý Tính”, là nội dung của Chính Trị và khắp mặt sinh hoạt quốc gia và quốc tế. Nó ăn sâu, bén rễ vào tâm thức Con Người thành lối sống, cách sống, nếp sống, khuynh hướng sống, truyền thống sống của mỗi Dân Tộc. Nên Văn Hóa mà sai thì Chính Trị sẽ tiếp tục sai, từ đời này sang đời khác, cho tới khi nào Văn Hóa tìm đúng chính đạo để hướng được tới Chân Lý, thể hiện được Chân Lý Tính ra trong khắp mặt sinh hoạt của đời sống xã hội, dân tộc và nhân loại.

Người xưa gọi đây là Đế Đạo, là Đạo của Chân Lý. Đạo mà các Tôn Giáo chân chính rao giảng và thực hiện những điều thánh thiện. Đạo mà là hướng của Văn Hóa vươn tới. Còn trong cuộc sống thực tế vô thường tương đối này thì lý tưởng của người làm chính trị và xây dựng cho thể chế của quốc gia là Vương Đạo, là Đạo của Dân Chủ rộng mở cho toàn dân nhằm thể hiện Dân Quyền. Người dân có toàn quyền tự do lựa chọn thể chế và người cầm quyền của mình. Đạo của các chế độ độc tài bạo trị, các đế quốc thống trị, các đoàn thể chính trị quá khích, tôn thờ bạo lực là Bá Đạo. tức là Đạo của Độc Tài khủng bố toàn trị. Còn các chế độ, chính quyền, đảng phái vừa độc tài, vừa tham nhũng, hại dân, hại nước, buôn dân, bán nước như chế độ Việtcộng hiện nay thì đó là Tặc Đạo, là Đạo của Kẻ Cướp. Ngoài ra các chế độ, các chính quyền, các chính đảng “ăn xổi ở thì”, gặp đâu làm đó, sai rồi sửa, sửa rồi vẫn sai, đó gọi là Mạt Đạo. Vậy “Chính Trị Đạo” gồm: Đế Đạo, Vương Đạo, Bá Đạo, Tặc Đạo. 2 đường chính là Đế Đạo và Vương Đạo, tức là Chính Đạo. 2 đường tà là Bá Đạo và Tặc Đạo, tức là Tà Đạo. Chính, Tà đều do mỗi người, mỗi đoàn thể, mỗi thế lực tự do, chủ động suy nghĩ, phán đoán và lựa chọn. Tất cả là ở người, do người mà chính trị trở thành tốt hay xấu.

Đã là người có trí khôn, sống giữa xã hội người thì không thể không làm chính trị, và có làm hay không cũng đều bị hệ lụy vào guồng máy chính trị cả. Khi nói tới Quyền là nói tới Quyền Lực Chính Trị. Giáo Quyền là quyền lực chính trị của Tôn Giáo. Thế Quyền là quyền lực chính trị của Chính Quyền cai trị. Dân Quyền là quyền lực chính trị của Công Dân. Nhân Quyền là quyền lực chính trị thuộc về Con Người. Đòi Nhân Quyền là đòi quyền lực chính trị của Con Người, vì Con Người, cho Con Người vậy.

Trước, nay, người đời thường lẫn lộn giữa hai lãnh vực chính quyền cai trị, với chính trị dân sự. Vẫn theo quan niệm của thời Phong Kiến, cho rằng: Chỉ có Vua, Quan cầm quyền, thực hiện chủ trương, chính sách, đường lối, thi hành luật lệ quốc gia, và những hoạt động của kẻ thống trị, hay sinh hoạt đảng phái, nhằm cướp chính quyền, mới cho đó là làm chính trị, còn dân không có quyền chính trị. Người dân trong nước là Thần Dân của Vua. Sơn Hà của Vua. Xã Tắc của Vua. Vua thay Trời trị Dân. Vua dựa vào Thần Quyền, nhân danh thần quyền để tạo ra quyền lực chính trị cho mình, cho dòng họ mình, rồi ban quyền cho quan chức để thống trị toàn dân. Dân không có quyền biết, bàn, và làm chính trị. Nhưng ở thời đại Dân Chủ Tự Do ngày nay thì, Quyền Chính Trị thuộc về Toàn Dân. Người Dân là chủ nhân ông có thẩm quyền đích thực về Quốc Gia mình. Tất cả mọi công dân đều phải làm chính trị, phải có bổn phận chính trị, phải có trách nhiệm về Sinh Mạng Chính Trị của mình và của Quốc Gia. Ý chí toàn dân tạo thành quyền lực chính trị quốc gia thể hiện qua luật pháp và chế độ. Nên phải biết suy nghĩ phán đoán để ra ứng cử, hoặc lựa chọn người đại diện mình bầu vào chính quyền. Hay quyết định gia nhập một tổ chức Tôn Giáo, Văn Hóa, Xã Hội, Nghiệp Vụ nào đó để thực hiện lý tưởng, cũng như bảo vệ quyền lợi chính đáng của mình, đó đều là thái độ và là hành vi chính trị cả.

Ngay các tổ chức Tôn Giáo cũng không thoát khỏi chính trị. Vì không một tôn giáo nào lại không có mục đích truyền bá giáo lý, giáo pháp của mình phổ cập tới mọi người, khắp chốn. Để đem Đạo vào Đời thì phải có Giáo Hội. Có giáo hội là phải có giáo chủ, có giáo lý, có đền thờ, có tổ chức, có tu sĩ , có giáo dân, có giáo quyền, có cơ sở, có phương tiện, có chủ trương, có đường lối, có phương pháp truyền đạo. Tức là có đối nội, đối ngoại, có làm chính trị. Chỉ khác là các tôn giáo tuy có xây dựng Giáo Quyền, mà không phải là để đoạt Thế Quyền. Giáo Hội bất cứ thuộc tôn giáo nào cũng không thể trực tiếp cầm quyền cai trị, không trùm phủ lên chính quyền, bắt Thế Quyền làm công cụ phục vụ cho Giáo Quyền như khuynh hướng Hồi Giáo toàn thống hiện nay, để đẩy nhân loại vào các cuộc thánh chiến nguy hiểm. Ngược lại Chính Quyền cũng không thể lợi dụng Giáo Quyền làm công cụ cho Thế Quyền để thỏa mãn tham vọng Đế Quốc Thống Trị của mình, như ở Trunghoa, Lamã xưa, và Cộngsản nay.


PHÂN NHIỆM CHÍNH TRỊ


Ngay từ thời loài người vừa tiến vào cuộc sống sinh hoạt cộng đồng xã hội sơ khai, thì đã hình thành 2 lãnh vực Thế Quyền và Giáo Quyền và đều dựa vào Thần Quyền, nhân danh Thần Quyền để lãnh đạo, hướng đạo toàn dân rồi. Nên trong sinh hoạt chính trị của tập thể xã hội phôi thai đó đã được phân công, phân nhiệm một cách tự nhiên là Thế Quyền nằm trong tay Tộc Trưởng hay Tù Trưởng điều khiển, hướng dẫn Bộ Tộc, hay Bộ Lạc sinh hoạt, kiếm sống. Giáo Quyền nằm trong tay các Pháp Sư hay Thầy Cả có nhiệm vụ thiêng liêng là cầu cúng thần linh, tìm cách trị bệnh cho dân. Thế Quyền giữ phần Lãnh Đạo cai trị bộ tộc. Giáo Quyền là Chỉ Đạo tinh thần cho dân. Hai lãnh vực Tinh Thần và Thực Tế này, luôn luôn có sứ mạng linh thiêng, và thiết thân là phụng sự cho người dân và xã hội thì mới làm tròn thiên chức tự nhiên của lịch sử trao cho.

Bước vào thời thành lập Quốc Gia, thì Thế Quyền hoàn toàn nằm trong tay Nhà Vua và Triều Đình Phong Kiến để lãnh đạo, điều hành Quốc Gia. Giáo Quyền thuộc về các Tôn Giáo thờ kính Thần Linh, hay tin nhận Tâm Linh để chăm sóc, hướng dẫn tinh thần và bảo vệ đạo đức cho Toàn Dân. Thế nhưng, trong quá trình lịch sử, hai thế lực Giáo Quyền và Thế Quyền vì tham vọng độc tôn, thường rơi vào cảnh cạnh tranh lấn vượt, tiếm quyền của nhau, nhằm thống trị Quốc Dân gây ra không biết bao nhiêu cảnh tàn sát, khổ lụy cho loài người. Một khi ở Quốc Gia nào đó, Thế Quyền khống chế nổi Giáo Quyền, hay ngược lại Giáo Quyền nắm được Thế Quyền thì sẽ thành Chế Độ Toàn Thống, thường biến Quốc Gia đó thành Đế Quốc xâm lăng các nước chung quanh, đây là một thảm họa lớn đối với nhân loại.

Đế Quốc Trung Hoa. Hán Võ Đế -140 – 87 trước Tây Lịch, dùng Pháp Trị của Hàn Phi, để cho Nhà Vua nắm hết mọi quyền hành quốc gia, với chủ trương “Trung Quân Ái Quốc” “Quân xử Thần tử, Thần bất tử, bất trung”. “Trung Thần bất sự nhị Quân”, biến Vua thành nhà Độc Tài Bạo Trị. Rồi tổng hợp với nền Đạo Học Nho Giáo lấy “Tam Tài là Thiên, Địa, Nhân”. “Tam Cương là Quân, Sư, Phụ”. “Ngũ Thường là Nhân, Nghĩa, Lễ, Trí, Tín”, và “phương pháp Nhân Trị”của Khổng Tử làm kim chỉ nam để giáo hóa dân chúng và tuyên dương danh nghĩa Đế Quốc Đại Hán. Vì theo trật tự đẳng cấp Vua đứng trên Sư, nên Thế Quyền trùm lên Giáo Quyền, khiến ở Trunghoa Tôn Giáo đều do Triều Đình tấn phong. Giáo Quyền không thể độc lập phát triển nổi. Theo đề nghị của Đổng Trọng Thư, Võ Đế lấy Nho Giáo làm Quốc Giáo, tôn Khổng Tử làm “Vạn Thế Sư Biểu”. Từ đó tạo ra nền Chính Trị Phong Kiến Đế Quốc Đại Hán pha trộn giữa Pháp Trị với Nhân Trị dẫn tới tình trạng cá nhân độc tôn duy ý chí bạo trị. Vượt qua thời Hán, kéo dài mãi tới ngày nay. Dù Trunghoa đã trải qua 2 cuộc gọi là Cách Mạng Tư Sản Dân Quyền 1911 của Tôn Dật Tiên, và cuộc Cách Mạng Cộng Sản Toàn Trị 1949, của Mao Trạch Đông, thì tinh thần Phong Kiến Bạo Trị, Đế Quốc Đại Hán ở giới cầm quyền Trunghoa ngày càng quái hóa thêm.

Đế Quốc Lamã. Trên 3 trăm năm, các Hoàng Đế Lamã tàn sát Kitô Giáo từ thuộc quốc Do Thái truyền vào Lamã. Đạo Kitô của Đức Jésus càng bị cấm đoán, đầy đọa, giết hại, càng phát triển lan tràn ra khắp Đế Quốc. Hoàngđế Constantine, muốn an dân, bình trị thiên hạ, nên năm 313 đã phải chính thức ra sắc chỉ nhìn nhận Kitô Giáo là Công Giáo của toàn Đế Quốc. Năm 314, ông triệu tập Hội Đồng Giám Mục thành lập Giáo Hội Kitô Giáo Lamã. Nhưng vị cầm đầu Giáo Hội là Giáo Hoàng phải do Hoàngđế chỉ định. Như vậy là Thế Quyền Lamã xử dụng Giáo Hội Kitô làm công cụ cho Đế Quốc. Mãi tới năm 1059, Giáo Hội mới thành lập được Hồng Y Đoàn để tự bầu lên Giáo Hoàng, từ đây Giáo Hội Kitô Giáo mới củng cố được Giáo Quyền Độc Lập. Cuộc tranh chấp quyền lực lãnh đạo giữa Giáo Quyền của Giáo Hội với Thế Quyền của Vua Chúa Âu Châu liên tục nổ ra. Thế Quyền là nhất thời, Giáo Quyền là trường cửu. Giáo Hội Kitô Lamã lan truyền ra khắp thế giới. Phong trào Thực Dân theo gót các nhà truyền giáo mà mở mang thuộc điạ…Tới năm 1962, Cộng Đồng Vaticano II, mới công bố chủ trương “Đem Đạo vào Đời”. “Tách Giáo Hội khỏi Thế Quyền”. “Các tu sĩ không được nắm chính quyền và làm chính trị đảng phái”. Tức là Giáo Hội Kitô Giáo Lamã chính thức phân nhiệm chính trị giữa Giáo Quyền và Thế Quyền.

Hiện nay trên thế giới chỉ còn Hồi Giáo là theo đuổi chủ trương Giáo Quyền Toàn Thống. Tiên tri Mohammed, học từ Do Thái Giáo và Kitô Giáo, vào thế kỷ thứ 7, Ông thành lập Đạo Hồi, tôn thờ một vị Nam thần duy nhất là Allah, đấng toàn năng tối thượng điều khiển vũ trụ, vạn hữu và loài người. Đạo Hồi có bản chất Nam tính cực đoan. Ông tự nhận là vị tiên tri lớn nhất do Thượng Đế Allah gửi đến cho thế giới. Tiên tri Mohammed có khí phách của một Đại Đế, hơn là vị Giáo Chủ nhân từ sẵn sàng nhận lấy phần hy sinh về mình. Ngược lại, Mohammed luôn luôn đòi phần thắng cho mình. Ông tuyên bố: “Thánh chiến với bất cứ ai, bất cứ quốc gia nào không theo đạo Hồi”. Bởi đó, Hồi Giáo biến thành một Đại Đế Quốc, phía Tây từ Y-pha-Nho, phía Đông tới sông Hằng Ấn Độ. Từ năm 1096 đến 1720, Hồi Giáo tiến vào trung tâm Âu Lục tạo thành cuộc Thánh Chiến với Kitô Giáo và các nước Âu Châu. Hồi Giáo bị Kitô Giáo chận ở Âuchâu, bị Ấn Độ Giáo đẩy lùi xuống Đông Nam Á rồi trụ ở 2 nước Malaysia và Indonesia. Do đó, Vua trong các nước Hồi Giáo từ xưa, nay, đều kiêm luôn chức Giáo Lãnh của Đạo Hồi.

Đến thời Dân Chủ, nhiều nước Hồi Giáo theo khuynh hướng của Thổ Nhĩ Kỳ, thành lập các chính quyền cai trị bởi chế độ thế tục. Năm 1979, Ayatollah Khomeini thực hiện cuộc cách mạng Hồi Giáo tại vương quốc Iran. Tạo lập ra một Hội Đồng Tu Sĩ Hồi Giáo Tối Cao, bao trùm lên Chính Quyền Quốc Gia, trực tiếp lãnh đạo Quốc Dân, thi hành Luật Hồi Giáo. Từ đó các phong trào Hồi Giáo Quá Khích thi nhau xuất hiện, để cổ xúy cho chế độ Hồi Giáo Toàn Thống. Nổi bật nhất là tồ chức Hồi Giáo Khủng Bố al Qaeda, do Osama bin Laden lãnh đạo. Đã áp dụng kiểu “ôm bom tự sát”của Palestine. Cướp máy bay dân sự Hoakỳ biến thành quả bom bay khổng lồ, lao thẳng vào và hủy diệt tòa nhà Tháp Đôi thành bình địa, ở khu trung tâm thương mại New York, và một phần Ngũ Giác Đài, biểu tượng cho sức mạnh quân sự vô địch của Mỹ. Cuộc Chiến Quốc Tế “Chống Khủng Bố” toàn diện, quyết liệt, khổ đau, đầy máu, nước mắt, tiền tài, do Mỹ cầm đầu nổ ra chưa thấy ngày kết thúc.

Trong tiến trình lịch sử nhân loại, thường thấy xuất hiện cảnh Tôn Giáo và Vua Chúa luôn luôn tranh chấp với nhau. Giáo Quyền lấn vượt Thế Quyền, hay ngược lại Thế Quyền khống chế Giáo Quyền, hoặc thế lực này lợi dụng thế lực kia, để thống trị nhân loại, đó là mối họa khủng khiếp nhất đối với thế giới. Trong cảnh khổ đau triền miên không lối thoát ấy, cũng như biết rõ Con Người phải sống trong kiếp sinh, già, bệnh, chết và đói nghèo, rét lạnh đe dọa thường xuyên. Thái tử Tất Đạt Đa, đã quyết định lựa chọn, bỏ vương vị quyền uy, thế tập, đi tu tìm đạo giải thoát. Như vậy ngay từ khởi thủy Đạo Phật đã tự chủ động tách Tôn Giáo khỏi Chính Quyền. Tách Giáo Quyền khỏi Thế Quyền. Ở thời ấy, giáo quyền Bà La Môn Giáo trùm lên thế quyền của Vua Chúa Ấn Độ. Bởi vậy, trong luật do chính Đức Phật lập ra mới có điều khoản: “Là quan chức và chưa chính thức từ quan, không được thọ đại giới Tỳ Kheo” Nghiã là Tăng sĩ Phật Giáo không được đảm nhận chức quyền, không được tham gia Thế Quyền Cai Trị. Cũng có nghĩa là Phật Giáo phải luôn luôn ở vị trí Giáo Quyền trong tư thế Văn Hóa đến thẳng với người dân, hướng dẫn dân trong tiến trình mỗi người tự tu “tự giác, giác tha, giác hành viên mãn”. Không lừa mị, cao áp, hù dọa; không làm công cụ cho chính quyền để thống trị dân; không tranh quyền, cướp nước, rồi ngụy biện cho đó như phương tiện truyền đạo, mà chỉ được dùng Đế Đạo, tức là Đạo của Chân Lý để hoằng dương chánh pháp thôi.

Chính vì thế, mà mỗi lần Phật Giáo bị đưa lên làm Quốc Giáo cho một Quốc Gia nào đấy, thì liền sau đó đều mang họa không nhỏ. Lần đầu là tại Ấn Độ, Đại Đế Asoka -268 đến -232 trước Tây lịch, sau khi dùng binh lực tàn sát các nước nhỏ, thống nhất Ấn Độ thành một Đế Quốc, ông khởi tâm hướng Phật, lấy Phật Giáo là Công Giáo cho toàn Đế Quốc, bỏ Bà La Môn Giáo vốn là tôn giáo phổ biến trong nhân gian tại lục địa Ấn Độ. Nhưng sau khi triều đại Asoka tàn, thì Bà La Môn Giáo quật khởi, đẩy Phật Giáo ra khỏi lục địa Ấnđộ, chạy lên phía Bắc trụ ở Nepal, xuống phía Nam thì trụ ở Tích Lan. Cho đến nay, xứ Ấn là quê hương của Đạo Phật, mà chỉ còn di tích Phật Giáo, chứ người theo Đạo Phật thì rất hiếm.

Lần thứ hai tại Việtnam. Vào đầu mùa tự chủ năm 968, Vạn Thắng Vương Đinh Bộ Lĩnh dẹp xong Thập Nhị Xứ Quân, lên ngôi Hoàng Đế. Đinh Tiên Hoàng Đế được nhiều Tăng Sĩ Phật Giáo có tài phò trợ, nhất là về mặt ngoại giao. Nhà Vua phong Ngài Khuông Việt là Tăng Thống. Sang Thời Tiền Lê. Phật Giáo vẫn được xem như Quốc Giáo, vì tuyệt đại đa số dân Việt thời đó đều thờ Phật. Nhưng bản chất của Đạo Phật là Đế Đạo, không thích hợp ở Triều Đình Phong Kiến. Dưới thời Lê Long Đĩnh 1005-1009, Long Đĩnh giết anh để cướp ngôi, từ đó lấy việc giết người làm trò chơi. Giới Tăng Sĩ khuyên can đều bị hại. Phật Giáo gặp đại nạn.

Thời Lý Công Uẩn 1010-1225, lập ra nhà Lý. Vị cố vấn cho vua Lý Thái Tổ là Vạn Hạnh Thiền Sư mới đem Phật Giáo về đúng vị thế của mình. Tăng Sĩ Phật Giáo trở về với toàn dân, trao Triều Đình lại cho Nho Sĩ Khổng Giáo để phò vua, giúp nước. Phân định giữa Giáo Quyền và Thế Quyền độc lập mà tương trợ nhau để phụng sự dân, nước. Thực hiện cuộc Viên Dung Tôn Giáo, triển khai nền Văn Hóa Dân Tộc Dung Hóa cả ba nguồn Đạo Học Đông Phương là Phật, Lão, Khổng. Xây dựng nền Văn Hiến Đa Nguyên, Phân Nhiệm, Điều Hợp cá biệt với hệ thống sinh hoạt hữu vi độc tôn của Trunghoa. Tư tưởng Việtnam lấy Con Người tự chủ làm cứu cánh, lấy Dân Tộc độc lập làm chủ đạo cho mọi sinh hoạt. Nói cách khác, đó chính là lối Nhận Thức Nhân Chủ Nhân Văn mà thời đại ngày nay đang tiến tới.

Nhưng bất hạnh cho Dân Tộc, đại họa của Toàn Dân, và cũng là mối nguy đối với Thế Giới hiện nay là Dòng Sống Văn Hóa Viên Dung Tôn giáo truyền thống của Dân Tộc và cũng là hướng vươn tới của Toàn Thế Giới, đang bị chế độ cộng sản vô thần, vô tổ quốc, vô gia đình, vô tôn giáo, phi nhân tính, phi dân tộc, phi văn hóa đã biến thái thành chế độ đạo tặc, độc tài, tham nhũng, ngu si, đang cố dìm toàn dân và đất nước vào vòng nô lệ Tầucộng, kẻ thù truyền kiếp của dân tộc Việtnam. Khiến cho toàn vùng Á châu bị nằm trong vòng đe dọa thường trực của bọn Bành Trướng Bắc Kinh. Khiến cho Thế Giới bị đặt trong tình thế bất an thường xuyên. Việc phục hồi sức mạnh Dân Tộc, tinh thần độc lập Quốc Gia và ý thức tự do tự chủ của Toàn Dân Việtnam, nhằm Dân Chủ Hóa chế độ, đó là sinh lộ của Việtnam thoát khỏi chế độ Tặc Đạo Việtcộng và cũng tạo nổi thế Liên Minh Dân Chủ Phòng Thủ Chung đối với các nước Đông Nam Á và Thế Giới, để làm cùn nhụt khí thế Bành Trướng của Trungcộng, có như vậy Việtnam mới thực sự được tự do, độc lập, tự chủ phát triển thịnh vượng trong hoà bình, để Quốc Gia Chủ Động hội nhập tiến trình Toàn Cầu Hóa với Nhận Thức Nhân Chủ Nhân Văn thời đại.


LÝ ĐẠI NGUYÊN
Xuân Canh Dần 2010