Thứ Năm, 8 tháng 4, 2010

CƠN MƯA PHÁP

CƠN MƯA PHÁP
TÂM CUNG Lê Văn Dương
(nhân Khóa Tu Học và Họp Báo tháng 4-
2010, do Chùa Viên Thông tổ chức tại GA)

Cơn Mưa Pháp

Bay qua phố “Cuốn Theo Chiều Gió”
Gió hồng duyên cung thỉnh Pháp về đây
Xua bóng đêm đã trầm tích lâu dài
Nhờ Mưa Pháp giải oan đời dâu bể

Cơn Mưa Pháp gieo từ bi hùng lực
Tắm nhân gian trôi tội lỗi sắc không
Cho cỏ cây hương lá kết hoa lòng
Sẽ thoa dịu đời xô bồ hấp hối

Cơn Mưa Pháp là thần thông mầu nhiệm
Ngày buốt giá nhường chỗ cho nắng vàng
Mưa an lạc, nhân thế hết hoang mang
Mưa, tuyết, nắng vẫn huyền vi Đạo Pháp.

Cơn Mưa Pháp rót vào tâm hồn Việt
Bớt đau thương một dân tộc điêu linh
Tịnh độ hóa nhân gian, cõi phù sinh
Cho ma chướng không còn đất đứng.

Cơn Mưa Pháp như vầng trăng rực sáng
Soi đường đi đúng hướng tới bến bờ
Thuyền Bát Nhã không lạc lối ngu ngơ
Mà sẽ đưa người về nơi bến gíác.

Cơn Mưa Pháp giải trừ bao nghiệp chướng
Nhà nhà hân hoan cung thỉnh Pháp về
Người người tu học, ra khỏi cơn mê
Người con Phật vui mừng khấp khởi.

Cơn mưa Pháp tưới lên đời hư huyễn
Vạn Pháp này con ước vọng từ lâu
Suốt ngày dài cho tận cả đêm sâu
Cứ miệt mài cầu xin cơn Mưa Pháp

Chúng con đảnh lễ tri ân Chư Tôn Đức
Đã qua đây, còn mang theo cơn mưa
Mưa Pháp tưới lên khô cằn cạn kiệt
Đạo Pháp gắn liền Dân Tộc như ngàn xưa…
GA, 3 & 4 tháng tư 2010